Anh thương binh bạn thân của tôi

Đăng lúc: 01-08-2018 8:18 Sáng - Đã xem: 32 lượt xem In bài viết

Anh thương binh bạn thân của tôi
Mất một chân vết sẹo loang đầy mặt!
Xiêu bóng gây: lưng còng trên đường đất
Thấp thỏm chồm lên,rơi mãi cuối làng

Nắng chớm đầu thu, nắng nhạt vàng
Anh nhìn sang sông, tìm người em gái?
Hồn anh mơ: một ngày dừng lại
Đọc ký ức: đẹp mãi tuổi học trò

Cánh đồng quê nghiêng nắng cánh cò
Con đường bụi đỏ nắng vàng xôn xao
Ngày anh đi: em cúi lặng ngọt ngào
Mắt xanh ướt thầm trao ngày trở lại

Mòn bước chân theo tháng năm đi mãi
Vượt Trường Sơn: chót vót gió ngàn bay
Hóa thân mình vào sông núi cỏ cây
Cùng đất nước thét gào xung trận!

Vót nhọn lưỡi lê trút gờn căm giận!
Anh xông pha lửa đạn chiến trường
Ngày khải hoàn: lừng lẫy bốn phương
Giải phóng miền Nam; Tổ quốc toàn thắng!

Người lính trẻ ngâm ngùi yên lặng
Một bàn chân gữi lại chiến trường!
Anh trở về: trong mắt ướt người thương.
Tìm người em gái, đã tha hương

Lời thề gữi lại, em đi lấy chồng!
Anh dừng chân mãi phía bờ sông
Lòng nhói đau: một thời dĩ vãng.
Trời chớm đầu Thu, lá vàng rơi lãng đảng

Lê bước chân: khập khểnh cuối làng
Anh về nhà mây ngậm chín vầng trăng
Gầy bóng đêm: thao thức anh không ngủ
Dòng sông,mái trường, người em gái củ

Khắc đậm sâu kỷ niệm ngày xưa?
Bạn thân của tôi, anh lính trở về
Mất một chân vết sẹo loang đầy mặt
Xiêu bóng gầy lưng còng trên đồng đất

Nắng chiều rơi mặn chát mồ hôi
Vun vén mầm xanh nẩy lộc đâm chồi
Nghe bờ xa: tiếng chim chiều thảnh thót
Căn nhà mới xây, vườn cây trái ngọt.

“…Anh thương binh: tiếc nuối nhớ bên sông 
Thương người em gái, đã đi lấy chồng …”

Trương Hữu Hạnh