Niềm vinh dự của tôi

Đăng lúc: 04-04-2018 3:31 Chiều - Đã xem: 37 lượt xem In bài viết

Cuối năm 1968!

Sau chiến dịch vận tải dài ngày, với tốc độ lao động khẩn trương liên tục. Hàng chục vạn tấn hàng trên bến bờ sông Gianh qua vai chiến sỹ TNXP đơn vị chúng tôi âm thầm lặng lẽ tiến vào miền Nam, góp phần cho chiến trường đánh to, thắng lớn. Kết thúc chiến dịch cũng là dịp Đế quốc Mỹ tạm ngừng ném bom bắn phá miền Bắc do bị thất thế trên bàn đàm phán Quốc tế ở Pari.

Chúng tôi được lệnh nghỉ hai ngày. Hai ngày bình yên không đạn bom, pháo kích, với những người nhiều tháng liền sống trong hầm tối thật quá sướng như được lên thiên đường vậy. Đang dự tính việc riêng cho mình trong 2 ngày nghỉ, nào thì đem ba lô ra giặt giũ, phơi phong tìm mấy quả bồ kết gội đầu tóc thật đã, rồi ngủ một giấc dài cho thỏa thích…

Thế rồi sáng hôm sau, trời vừa tảng sáng, đồng chí tiểu đội trưởng đã gọi mọi người mau dậy đi đón hoa Bác Hồ. Niềm vui liên hoan đến quá bất ngờ làm mọi người bừng tỉnh, nhanh nhẹn tìm cho mình bộ áo quần đẹp nhất, đội mũ, đeo phù hiệu TNXP chỉnh tề, khẩn trương tập trung đơn vị. Giọng thủ trưởng dõng dạc nghiêm trang hơn mọi ngày. Ông nói: “Hôm nay toàn tuyến ta vinh dự được đón nhận hoa của Chủ tịch nước Hồ Chí Minh trao tặng về thành tích lập công xuất sắc trong chiến dịch vừa qua. Tất cả nghiêm! Toàn đơn vị theo tôi” Chúng tôi trật tự bước theo Thủ trưởng ra con đường lớn của khu vực Cảng Gianh ngày đó.

Ba đại đội tập hợp, C318 của tôi đứng giữa, bên trái là C305, bên phải là C315. Tiến về phía C305. Thủ trưởng ra hiệu cho Đồng chí Ngô Thị Quyền tiểu đội trưởng bước lên đầu hàng quân, rồi quay lại C318 ông nhìn một lúc rồi chỉ vào tôi. Đồng chí lên đây! Tuân lệnh, tôi bước lên khỏi hàng ngũ, người cứng đờ như cỗ máy. Đầu bỗng nghĩ: Mình vinh dự vậy sao?. Chiếc xe quân đội của Binh trạm 4 đỗ trước hàng quân từ trên xe bước xuống 5 người, đi đầu là đồng chí chỉ huy giơ tay chào thủ trưởng tôi theo tác phong quân đội, tiếp sau là hai chiến sỹ quân phục chỉnh tề, nâng lẵng hoa tươi, họ tiến về phía chúng tôi nghiêm trang kính cẩn.

Nhận lẵng hoa tươi của Bác Hồ từ tay các chiến sỹ quân đội, thủ trưởng trao cho tôi và đồng chí Ngô Thị Quyền nâng lẵng hoa đặt lên vai đi song song bên nhau, một tay đỡ dưới đáy lẵng, tay kia quàng qua đầu để giữ lấy lẵng hoa. Chúng tôi bước đi hãnh diện trước đoàn quân cùng tiếng hò reo vang dậy, mùi thơm thoảng nhẹ của những bông cúc, bông hồng như còn vương hơi ấm của bàn tay Người.

Cho đến bây giờ mỗi khi nhớ về những giây phút ấy, niềm vui, niềm hạnh phúc lại tràn về trong tôi.

Và tôi mãi tin rằng lẵng hoa Bác tặng đơn vị mà tôi từng được nâng niu là “Những bông hoa trong vườn Bác, tỏa ngát hương bao tình thương của Người” lời của một bài hát mà tôi rất thích.

Trở về đơn vị, chúng tôi lại được đón tiếp đồng chí Võ Thúc Đồng – Bí thư Tỉnh ủy Nghệ An – cùng đồng chí Bí thư Tỉnh ủy Quảng Bình đến thăm đơn vị.

Trong bài phát biểu của đồng chí Võ Thúc Đồng trước cán bộ chiến sỹ TNXP Nghệ An đi chi viện Quảng Bình năm 1968 có câu:

Mang chuông đi đánh đất Người

Vang vang đã gõ những hồi rất kêu

Lớp đối tượng Đảng đội Cù Chính Lan ngày đó có tôi là những Đoàn viên ưu tú, được đồng chí Võ Thúc Đồng trao tặng huy hiệu “Xô Viết Nghệ Tĩnh”.

Đồng chí Bí thư Tỉnh ủy Quảng Bình nói rằng, mới đây đồng chí ra Trung ương họp được gặp Bác Hồ, Bác nói với tôi: “Bác đọc báo nhân dân, đưa tin về tình hình chiến sự ác liệt ở Quảng Bình, Bác được biết TNXP Nghệ An có nhiều cô chú đã anh dũng hy sinh. Bác cảm động lắm Bác đã gửi Huy hiệu của Người tặng các cô chú có thành tích đặc biệt xuất sắc, nay chú về trong đó chuyển lời thăm hỏi, khen ngợi của Bác tới các cô chú với nhé”. (Trong những người được Bác tặng huy hiệu năm đó có đồng chí Đinh Văn Hồng ở khối 1, phường Bến Thủy, nay đồng chí đã qua đời). Chúng tôi ngồi nghe như nuốt từng lời, dâng trào cảm xúc.

Sự quan tâm của Bác chỉ mấy lời ngắn ngủi đó thôi là phần thưởng vô cùng quý giá, là sức mạnh cổ vũ bước chân chúng tôi tiếp tục đi sâu vào mặt trận – tuyến thống nhất. Và những chuyến hàng nghĩa tình miền Bắc theo vai chúng tôi vươn xa đi khắp mọi nẻo chiến trưởng góp phần vào Đại thắng mùa Xuân 1975. Thống nhất nước nhà.

Chiến tranh đã lùi xa hơn 40 năm. Đất nước đang ngày càng đổi mới, cuộc sống ấm no – hạnh phúc về với mọi người dân trong đó có những người cựu TNXP chúng tôi, nhưng mỗi khi nhớ lại những giây phút ấy! Lòng tôi lại dâng trào niềm vinh dự, tự hào của một thời tuổi trẻ.

Kim Điệp

Hội Cựu TNXP phường Bến Thủy, Tp Vinh, Nghệ An