Nghĩa trang Trường Sơn. Ảnh internet
Mất thì đã mất quá nhiều
Làm sao lấy lại được điều thiêng liêng
Là tình là nghĩa chung riêng
Anh hy sinh mất em nghiêng ngả đời
Con anh thì hóa con côi
Vợ anh thì góa một đời đơn thân
Ngồi mà suy tính thiệt hơn
Giá anh không mất còn hơn là vàng!
Anh mất đi hóa dở dang
Lấy gì bù đắp cho nàng tiên em?
Còn may chưa mất cái tên
Hằng năm em được xoa lên chồng mình
Tấm bia là bóng là hình
Ôm bia sưởi ấm cõi tình của nhau
Mấy ai nghĩ thấu cho đâu
Về tình chồng vợ mất nhau hỡi trời?
Mất nhau giữa tuổi hai mươi
Mất nhau mất cả tình đời đang xuân
Mộ bia như một đoàn quân
Vọng lên tiếng hát một lần ra đi
Thôi thì biết nói được gì
Ôm anh lần nữa trước khi em về
Trường Sơn ơi trọn lời thề
Chiến thắng giặc Mỹ mới về quê hương
Gửi chồng em lại Trường Sơn
Hai đầu nỗi nhớ mất – còn là đây
Nguyễn Hồng Quang