1) MANG CÂU HÁT ĐẾN TRƯỜNG SA
Những chuyến tàu sắp tết lại ra khơi
Mang theo cả tấm lòng của đất liền gửi gắm
Mang câu hát lên tàu không sợ gì bão sóng
Em đến với Trường Sa cho đảo bớt khô cằn
Tết ở Trường Sa bao nhiêu thứ đang cần
Có thể thiếu mớ rau nhưng không thể không cần câu hát
Câu hát làm các anh vơi đi niềm khô khát
Các anh vẫn thường hát cho nhau nghe khi không có em
Chỉ có em mới có thể làm cho đá mềm đi, cho sóng dịu êm
Chỉ có em mới làm cho nỗi nhớ đất liền của các anh chùng lại
Nơi quanh năm không có bóng đàn bà, con gái
Nếu cũng như ai đó ngại ngần … em đã không ra
Mang câu hát lên tàu em đến Trường Sa
Mang theo cả tấm lòng của đất liền gửi gắm
Em chỉ sợ không hát được cho các anh nghe vì mất giọng
Bão sóng làm sao cản được trái tim em
Chỉ mong giữa Trường Sa các anh gặp đất liền
Các anh là đất liền của lòng em, của bao niềm thương nhớ
Những chuyến tàu như cũng vì em, vì bao người con gái như em mà vượt lên song dữ
Bởi các anh chính là bài ca của Trường Sa em chưa hát hát bao giờ
2) NHỮNG NGƯỜI LÍNH TRẺ TRƯỜNG SA
Sáng mùng 1 tết Trường Sa
Những người lính trẻ nhớ nhà cùng nhau
Nghêu ngao giở súng ra lau
Hát cho biển bớt bạc đầu, bình yên
Hát cho nỗi nhớ đất liền
Vơi đi để mẹ và em đỡ buồn
Hát cho lòng vợi sóng cồn
Những đêm đứng gác từng cơn bão về
Hát cho cả đá cùng nghe
Cây xanh lại giữa bốn bề bão giông
Câu quên câu nhớ hát cùng
Nghêu ngao mà cứ bập bùng ngân nga
Những người lính trẻ nhớ nhà
Hát cho khô héoTrường Sa nảy mầm
Hát cho thương nhớ bỗng gần
Hát cho cả những nghìn năm xa bờ
Nghêu ngao thôi, có ai ngờ
Vừa lau vừa hát mà mưa tạnh trời
Sáng choang khẩu súng bên người
Súng như súng cũng cất lời hát theo…
3) BỮA CƠM TẤT NIÊN
Quây quần cửa bếp chiều nay
Bữa cơm ngày tết tự tay mình làm
Anh em cả năm xa làng
Gặp nhau chỉ lúc xuân sang, tết về
Chiều nay mới thực chiều quê
Sau bao bươn bả, bộn bề lo toan
Bỏ sau lưng những phũ phàng
Những chụp giật, những mưu toan đớn hèn
Ngồi đây chỉ có anh em
Chỉ niềm thương nhớ không quên bao giờ
Quên làm sao được tuổi thơ
Hạt cơm lẫn giữa xắn khô đaý nồi
Em đưa bát sứt anh xơi
Quay đi nước mắt mưa rơi xót lòng
Chiều nay cả vợ, cả chồng
Anh em ruột với bố bầm, cháu con
Sơn hảo, hải vị có ngon
Nuốt không trôi nếu không còn chiều nay
Không còn cái cửa bếp này
Quây quần ấm bụi từng cây non, già
Không còn từ đó nhìn ra
Cái sân rêu với đàn gà, chum tương
Anh em nằm tráo đầu giường
Bé ôm nhau, lớn ai đường nấy đi
Trở về đây có mấy khi
Giật mình thấy cái roi tre vẫn còn
Đầu hiên mái cọ gầy mòn
Giật mình nhìn xuống mâm cơm bố bầm
Thế thôi, năm chỉ một lần
Mà đâu có dễ quây quần như xưa!?
4) DÁM NHƯ THỊ NỞ, CHÍ PHÈO
Xấu là xấu với ai thôi
Em là hoa hậu, hoa khôi của mình
Cũng như là em yêu anh
Mặt dù có nát mảnh sành vẫn yêu
Kệ ai bôi nhọ, đặt điều
Kệ ai son phấn đói nghèo coi khinh
Của nhau hai đứa chúng mình
Qủa tim vàng, túp lều tranh sợ gì …
Sợ là chả dám cho đi
Yêu mà chả dám chết vì tình yêu
Kệ ai bôi nhọ, đặt điều
Dám như Thị Nở, Chí Phèo về đây
Xấu không cái bụi chuối này
Cái lò gạch bễ mà xây cả làng
Mà bao nhiêu những nồng nàn
Chỉ an hem mới dám làm khi yêu
Kệ ai bôi nhọ, đặt điều
Được như Thị Nở, Chí Phèo ai đây
Nhìn xuôi xem cái bụng này
Vạ làng xương xẩu càn đầy cả mâm
Kệ ai ganh ghét, chả cần
Chỉ cần hai đứa không nhầm khi yêu
Dám như Thị Nở, Chí Phèo
Ở đâu bôi nhọ, đặt điều về đây
5) VẪN THÀNH MÙA XUÂN
Thịt chẳng mấy, chỉ toàn xương
Nổi đầu lên ngớp tép mương cả đàn
Biết đâu cái rổ người đan
Xúc lên con tép để làm bữa canh
Cám thì thơm, giun thì tanh
Tép mương cũng đói nên thành mồi ngon
Thoát thân cái vảy không còn
Có còn, ai sợ tép mương bao giờ
Sông sâu đáy sóng không đùa
Hở lưng là chết, mép bờ thì nông
Nhô đầu tìm chỗ nước trong
Ai ngờ trong quá sẽ không còn mình
Chả yên thân giữa yên bình
Trơ xương ra vẫn bị rình, bị vây
Đã là con tép xưa nay
Cái vảy cũng bé, cái vây cũng mềm
Không thở được phải ngoi lên
Há mồm ra vẫn bùn đen đầy mồm
Cửa sông hay ở đầu nguồn
Thịt chẳng mấy, chỉ toàn xương cả đàn
Mới sinh hay đã già làng
Có là con tép không làm ai khinh
Vẫn chung sống cả gia đình
Tép vui cùng tép vẫn thành mùa xuân!?
6) CON CHỈ ƯỚC AO
Tết về con có miếng ăn
Có manh áo mặc là xuân đã về
Ngày xưa mẹ đội nón mê
Bây giờ kể khổ người nghe cười mình
Một vai mẹ gánh gia đình
Đói nghèo kể mãi sẽ thành khó nghe
Trường Sơn bố mãi không về
Mẹ bao nhiêu tết đầu hè nhìn ra
Thay tôi những năm xa nhà
Các em tấm bánh, đồng quà mẹ tôi
Thương anh không nỡ nặng lời
Những khi mẹ ốm mà tôi không về
Nơi tôi có thật bạn bè
Đời còn có mẹ có gì vui hơn
Đủ đầy manh áo, miếng cơm
Lại thương mẹ tết vẫn còn đồng sâu
Thương mình mê mải ở đâu
Trở về thì đã bạc đầu, răng long
Mẹ thương, mẹ để trong lòng
Chả bao giờ trách tôi trong gia đình
Nơi tôi có thật đời mình
Ngày xưa là chỗ thanh bình hôm nay
Nếu không có mẹ cuốc cày
Đêm nhà tôi có sang ngày được không
Trường Sơn bố có yên lòng
Mỉm cười khi biết mùa đông đã tàn
Phố xa đã chắc như làng
Thế mà áo mẹ còn loang màu bùn
Ngoài sân lất phất mưa phùn
Mẹ hay mặc lại của con tết nào
Tết này, con chỉ ước ao
Mùa xuân áo mới mặc vào, mẹ ơi …!?
7) VỀ QUÊ ĂN TẾT VỚI ÔNG
Cho cháu Nguyễn Vũ Kim Ngân yêu quý!
Về quê ăn tết với ông
Cứ tưởng cháu tôi sẽ lạ
Lần đầu nhìn thấy con trâu
Cháu bảo giống trong sách quá
Lần đầu trông thấy rảnh mạ
Cháu bảo sao mà mảnh mai
Lẫn trong hoa hồng, hoa cúc
Cháu bảo, ông ơi hoa nhài
Lần đầu thấy cái lá khoai
Cháu bảo mưa rơi không ướt
Vừa quen lũ trẻ ở quê
Đã như học cùng một lớp
Khác hẳn với ông ngày trước
Ra phố lần đầu lơ ngơ
Cháu chưa tết quê bao giờ
Mà như cái gì cũng biết
Đưa cháu về quê ăn tết
Ở phố ông có biết đâu
Tết quê đầy trong trang sách
Trong từng lời dạy của bà
NGUYỄN HƯNG HẢI
8) GIAO THỪA CHƯA ĐẾN MÀ XUÂN ĐẦY NHÀ
Việc nhà như chỉ mình em
Tết nào cũng thế cả đêm giao thừa
Anh xin được một lần chừa
Không dây bẩn lúc em vừa lau xong
Cái nền gạch bếp khô không
Nhẹ tay cái trạn, bát chồng lên nhau
Em mang khay chén ra lau
Bình hoa anh mới lần đầu cắm hoa
Không tên bao thứ việc nhà
Mình em, anh cứ như là ở đâu
Chả cần xin, nhớ lần sau
Em vo gạo, anh nhặt rau cùng làm
Khéo nịnh là em giỏi giang
Đừng nịnh nữa, nước sắp tràn cơm sôi
Cọ sạch cho em cái nồi
Hộ em là sẽ như người ở đâu
Xa đã đành, ở gần nhau
Tết này mới biết lần đầu sắp mâm
Em không nói, chỉ cười thầm
Giao thừa chưa đến mà xuân đầy nhà
9) TẾT Ở LÀNG
Trước nhà hoa đào nở
Chim én bay đầy trời
Lất phất mưa đầu ngõ
Đồng xa thưa bóng người
Bếp nhà ai lên khói
Như sương giăng mặt đồi
Bỗng có tiếng chó sủa
Nhà có khách đến chơi
Ngày thường đâu vãn cả
Tết sao mà đông vui
Con gái làng đẹp lắm
Về đây bao phương trời
Năm nào như cũng thế
Năm nay càng vui hơn
Tôi vừa thêm cháu nội
Đường làng giờ không trơn
Đón bạn vào nhà mới
Bạn mời mình tất niên
Quây quần ngay cửa bếp
Cha mẹ và anh em
Chân trời hay góc bể
Đã về hay ở đâu
Trước bát hương tiên tổ
Có ai không cúi đầu?!
Bao làng quê như thế
Đâu riêng gì làng tôi
Sao chỉ khi có mặt
Tết làng mình mới vui?!
10) CHƯA CẦM TRÁI TÁO ĐÃ CẦM …
Mưa mà như là không mưa
Gặp em ngay trước cổng chùa bước ra
Cổng chùa cành táo la đà
Xum xuê như thể mới ra lần đầu
Thèm mà chẳng dám ăn đâu
Chỉ nhìn thôi, để lần sau tết nào
Tết này quả ở cành cao
Gios rung thì cũng không vào tay anh
Sân rêu không dễ vin cành
Có vin chẳng được nên đành không vin
Nhìn xem … hai đứa đang nhìn…
Bay về cây táo đôi chim cổng chùa
Đôi chim hót mới đang chua
Bỗng dưng ngọt lịm như vừa chín xong
Thế mà xuân đã phải lòng
Chưa cầm trái táo đã cầm bàn tay …
NGUYỄN HƯNG HẢI
Hội viên Chi hội Nhà văn Việt Nam tại Phú Thọ