Ảnh internet
Em nâng váy xuống đò ngang
Sang sông lấy chồng bên Chã
Đoàn thuyền rước dâu đẹp quá
Lung linh bóng nước sông Cầu
Em đi bỏ tôi ở lại
Mang nặng một mối tình đầu
Đêm đêm mơ màng bến Chã
Bóng chim tăm nước ở đâu!
Mẹ tôi khen em đẹp nết
Nhằm người chọn về làm dâu
Giữ nghề nuôi tằm tơ lụa
Mai Đình – nổi tiếng từ lâu!
Hai nhà tâm đồng ý hợp
Còn em từ chối nhận trầu
Mẹ tôi sinh ra buồn chán
Miệng thèm chẳng thiết trầu cau
Em đi mẹ tôi nuối tiếc
Nhà tôi có đến nỗi nào
Chắc “nó” sợ ăn cơm đứng
Nuôi tằm lạc hậu rồi sao?
Mỗi chiều ra sông, gánh nước
Nhìn sang bên Chã – em đâu?
Thương mẹ chăn tằm ăn rỗi
Tôi vẫn chăm chỉ hái dâu
Cùng mẹ giữ nghề tơ lụa
Chiều mẹ – để mẹ kén dâu
Nhưng rồi làm sao quên được
Hương vị của mối tình đầu.
Nguyễn Hồng Quang