Em đi rồi
Mười nón trắng bay lên
Chở mười linh hồn rất trẻ
Chở mười lời thề lặng lẽ
Chở mười nụ hôn trinh nguyên
Hố bom thì to dáng em thì nhỏ
Lòng đất đón em như mẹ đón con về
Đường thông rồi xe lại nối đuôi xe
Để lại đằng sau Ngã ba nghẹn ngào thương nhớ
Những binh đoàn ngày đêm vẫn đi qua
Nhớ mười cánh tay em vẫy
Thương mười vành nón em nghiêng
Chỉ đồi sim tím mãi nỗi niềm riêng
Em chưa một lần yêu
Chưa một lần ghen
Và chưa một lần nói dối
Mười mái tóc đen giữa ngã ba đỏ bụi
Mơ khoả trần tắm gội giữa dòng La
Anh trở về xây lại ngã ba xưa
Mười nấm mồ xinh như mười nốt nhạc thanh tân
Tấu lên trời xanh khúc tráng ca bất tử
Mười liệt nữ thanh niên xung phong bên cây đèn đỏ lửa
Soi ngàn năm huyền thoại Ngã ba Hồng
Nguyễn Việt Phát