Ảnh internet
Bàn chân đi – đo đường dài lịch sử
Vai ba lô,súng đạn hành quân
Dọc Trường Sơn – dọc chiều dài đất nước
Đi đánh Mỹ khắp mọi chiến trường
Chân mềm, đã cứng-thử thách một đôi chân!
Năm tháng hành quân
Dưới mưa bom bão đạn
Dưới nắng cháy mưa nguồn
Trên đường bỏng đường trơn…
Ai tính được bước chân- lúc đi lúc chạy
Lúc băng băng thần tốc
Lúc xông lên tiêu diệt kẻ thù
Trên đồi cao cứ điểm ,lô cốt boong ke
Nơi hàng rào kẽm gai Mắc na ma ra điện tử
Đã vào sinh ra tử
Vẫn chỉ là những bước chân người lính chúng ta.
Đêm đêm mệt nhoài nằm lăn ra ngủ
Dưới hầm kèo ẩm mốc đã quen
Nào hay biết da chân bò ra lặng lẽ
Như lưỡi trai mặt trời trắng đỏ
Bò ra từ đám mây đen
Vẫn chưa kịp lấp đầy lớp da chân cũ
Đã bị mài mòn trong chiến tranh.
Cảm ơn bước chân ngàn dặm
Vẫn còn vẹn nguyên bàn chân của mẹ sinh ra
Chỉ khác là bàn chân sần sùi chai sạn
Không như bàn chân mẹ nắn sờ, cho con bú con đã ngầy ngà!
Bốn mươi chín năm – năm mươi năm lần lượt trôi qua
Chiến tranh cũng đã lùi xa như thế
Giờ mới có thời gian ngắm bàn chân mình có
Xoa đi cát bụi chiến trường
Bàn chân đã một thời úp mặt xuống đất ,xuống đường
Cho ta đi những bước vững vàng thắng gian lao, thắng giặc
Nếu ta không biết- ta sẽ là kẻ bạc
Để gan bàn chân nức nở không được nâng niu
Hình như gan bàn chân muốn nói điều gì đó
Làm ta thật khó nghĩ -Mặt bàn chân da dẻ sần sì
Ta không phải kẻ sân si
Nhưng đời ta biết lấy gì tạ ơn?
Nguyễn Hồng Quang
Hội VHNT tỉnh Thái Nguyên