Hãy cùng bàn về “bổ trời, bổ đất, bổ ăn” – chữa bệnh không nhất thiết phải dùng thuốc!
“Bổ trời, bổ đất, bổ ăn” – những điều tưởng đơn giản mà lại là tinh hoa cổ truyền của ông cha ta. Dễ làm, tiết kiệm, không cần tốn nhiều tiền, quan trọng là phải hiểu, phải kiên trì!
I. Bổ trời: Tắm nắng – “châm cứu miễn phí” của ông Trời
Bổ trời là gì? Nói đơn giản là tắm nắng, đặc biệt là tắm lưng! Ánh nắng mặt trời chính là “thuốc đại bổ” rẻ nhất, hiệu quả nhất mà ông Trời ban tặng cho chúng ta – thực sự là “thiên cứu” (ý chỉ nhận thêm dương khí từ trời).
Tôi làm nghề khám bệnh mấy chục năm, bệnh nhân bị thiếu dương khí, cơ thể yếu, sợ lạnh nhiều vô kể. Có thuốc hỗ trợ, nhưng tận gốc vẫn phải dựa vào “nồi thuốc lớn trên trời” – mặt trời!
Tại sao?
- Thải độc, trừ hàn: Phơi nắng giúp cơ thể ấm lên, mồ hôi tiết ra, cuốn theo độc tố và hàn khí ra ngoài. Đặc biệt là nắng chiếu sau lưng, giúp bổ dương, trừ lạnh, trừ thấp.
- “Đông bệnh hạ trị”: Hè là lúc cơ thể dễ ra mồ hôi – cơ hội tốt để tống hết “hàn khí cũ”, “rác rưởi tích tụ” từ mùa đông. Thân thể sạch thì bệnh tật ít phát sinh!
Đúng là trừ hàn thật! Có người tắm nắng mà thấy lưng hay ngực “lạnh buốt” – đừng lo, đó là hàn khí đang bị đẩy ra. Kiên trì vài lần, lạnh tan, cơ thể ấm áp trở lại. Nhiều người còn hết cả viêm mũi mãn tính nhờ cách này!
Cách làm:
- Chọn nắng sáng sớm, tránh nắng gắt giữa trưa.
- Mỗi lần phơi 20–30 phút, đến khi lưng ấm lên, ra mồ hôi nhẹ lấm tấm là được.
- Có thể kết hợp phơi thêm: sau gối/cẳng chân (trừ lạnh phần dưới), lòng bàn tay (lao cung – thông tâm khí), đỉnh đầu (bách hội – phơi nhẹ vài phút giúp tỉnh táo).
Lưu ý:
- Cảm giác dễ chịu là chuẩn: Sau khi tắm nắng thấy tinh thần tốt, cơ thể ấm, tâm trạng dễ chịu – là đã bổ đủ. Nếu thấy nóng nảy, đau đầu, mệt mỏi – là quá mức, nên ngưng và giảm thời gian hôm sau.
- Không nên phơi quá lâu: Không ra mồ hôi ướt đẫm, không để thấy nóng rát, tránh phản tác dụng.
Mẹo nhỏ:
- Không qua kính! Tắm nắng nên trực tiếp (ngoài trời hoặc mở cửa sổ), qua kính sẽ giảm hiệu quả.
- Tập trung cảm nhận: Quay lưng về phía nắng, nhắm mắt hít thở sâu, cảm nhận dòng ấm áp đi vào cơ thể – đừng vừa phơi vừa nghịch điện thoại.
- Tránh gió lạnh: Đặc biệt mùa đông, nên chọn chỗ kín gió.
- Uống nước sau khi phơi nắng: Một ly nước ấm nhỏ, uống từ từ.
II. Bổ đất: Tiếp đất – miếng “cao dán tự nhiên” của Mẹ thiên nhiên
Bổ đất là gì? Là đi chân trần trên đất, leo núi, đi dạo ngoài trời – tiếp xúc với đất.
Bạn thấy người già, nhất là vào mùa hè, thường thích đi chân đất trên sân – họ nói “tiếp đất thấy mát, dễ chịu”! Đây chính là trí tuệ “tiếp địa khí” của người xưa, nay khoa học hiện đại gọi là xả tĩnh điện, cân bằng điện sinh học.
Ai nên “tiếp đất”?
- Người hay lo lắng, mất ngủ, dễ nổi nóng (địa khí giúp “hỏa khí giáng xuống”, an thần).
- Người mệt mỏi, nhiệt nhiều (nhiệt miệng, đau họng, mắt đỏ, khó ngủ).
- Người ngồi lâu/đứng lâu, máu lưu thông kém.
- Người tiếp xúc thiết bị điện tử quá nhiều, hay có cảm giác “bức bối”.
- Người thể chất “lơ lửng”, chóng mặt, đầu nặng, khó tập trung.
Đất có “khí”! Mùa thu đông thì địa khí lắng xuống, mùa xuân hè thì bốc lên. Hè mà đi chân đất ở tầng trệt, sẽ thấy làn khí mát lạnh bốc lên, sướng hơn bật điều hoà!
Nhưng sống ở nhà cao tầng, chân đạp nền bê tông thì khó cảm nhận được địa khí.
Lợi ích thực tế:
- Đi chân đất giúp làm dịu các bệnh như nấm chân, hôi chân.
- Giải “nhiệt độc”: Trước kia làm nặng, mồ hôi ra nhiều hay ngồi lâu dễ mọc mụn nhọt – người xưa sẽ bảo: “Ngồi đất đi!” – vài hôm là đỡ!
- Trẻ em vui vẻ, ngủ ngon: Ở nông thôn, trẻ chơi dưới đất, ngồi nghịch mát mẻ, ít quấy khóc. Đó là nhờ âm dương điều hòa, ngủ cũng sâu hơn.
- Điều quan trọng nhất là duy trì đều đặn: Mỗi ngày 15–30 phút, hơn là cuối tuần làm cả tiếng.
- Cảm giác cơ thể sau khi tiếp đất là chuẩn mực: Thấy tâm ổn, đầu nhẹ, chân ấm, cơ thể nặng xuống (theo nghĩa dễ chịu) là đúng. Nếu thấy lạnh tê, khó chịu thì nên ngưng.
III. Bổ ăn: Ăn uống tử tế – ngũ cốc nuôi dưỡng con người
Bổ ăn là gì? Là ăn uống nghiêm túc, chăm chút từng bữa cơm – chính là “thuốc bổ” tốt nhất! Người xưa nói: “Chỉ cần ăn ngon miệng, tiêu hoá tốt, thì thân thể tự nhiên khỏe mạnh, trẻ con cũng lớn nhanh như thổi!”
Điều quan trọng:
- Không phải cứ ăn sơn hào hải vị là bổ!
- Nhiều người nhầm tưởng “bổ” là ăn thịt cá, vi cá, nhân sâm. Sai rồi!
Hoàng Đế Nội Kinh đã nói: Ngũ cốc mới là gốc nuôi dưỡng con người!
Cho nên mới có câu: “Ngũ cốc nuôi người” – hoàn toàn đúng!
Tỳ vị là gốc!
- Đồ tốt mà tỳ vị không hấp thu nổi thì cũng là rác.
- Ăn 7 phần no, nhai kỹ, nuốt chậm là nguyên tắc vàng.
- Tránh ăn đồ sống lạnh, dầu mỡ nhiều – gây tổn thương tỳ vị.
Ngũ cốc là căn bản!
Cơm, cháo, bánh bao là nguồn gốc tạo khí huyết! Đừng vì “giảm cân” mà bỏ tinh bột – là đang tự cắt mất nguồn sinh lực đấy. Ngũ cốc chứa “thổ khí” – khí dày nhất, nuôi dưỡng nguyên khí.
Ăn theo mùa, theo vùng!
“Một vùng đất nuôi một con người”. Thực phẩm mọc đúng nơi bạn ở, đúng mùa, là phù hợp thể chất nhất. (Ví dụ: mùa đông ăn củ cải, bắp cải là hợp lý.)
- Tôn trọng lương thực là tôn trọng sinh mệnh:
- Người xưa nghèo khó, sống nhờ vào hạt gạo hạt đậu, nên rất quý trọng lương thực.
- Cơm rơi xuống đất cũng phải nhặt lên.
Các cụ thường nói: “Ngũ cốc nuôi người mà!” – nói lên sự quý báu của từng hạt cơm.
Biết trân quý mới có phúc:
- Càng biết quý trọng hạt gạo, biết giữ gìn sức khỏe – bạn càng có phúc khí.
- Người lãng phí, không biết quý trọng – thường chẳng giữ được gì lâu dài.
- Trong sách xưa “Tăng Quảng Hiền Văn” có câu rất hay: “Phú từ thăng hợp khởi, bần do bất toán lai” => Nghĩa là: Giàu có là từ tiết kiệm từng chút mà nên, nghèo là do tiêu hoang không tính toán mà ra!
Đừng lúc nào cũng trông mong vào thuốc quý, thực phẩm chức năng! Hãy bắt đầu từ 3 điều cơ bản nhất này – thân thể có nền tảng tốt rồi, mới dễ bách bệnh không xâm!
Nhớ nhé:
- Bổ trời – tắm nắng
- Bổ đất – đi chân trần
- Bổ ăn – ăn ngũ cốc
- Thân thể khỏe mạnh là có phúc!
Sưu tầm