Đền tưởng niệm liệt sĩ Trường Sơn Đường 20 Quyết Thắng, trọng điểm Cà Roòng – ATP. Ảnh internet
Rừng cây một thuở nhớ ta chăng
Ta nhớ rừng thăm thẳm lòng vàng
Rừng che chở ru ta giấc ngủ
Rừng săng lẻ dọc ngang vươn cao khí thế
Cây nào bom phạt ngọn nhựa rưng rưng
Cây nứa gãy ngang thân chồi vẫn biếc
Cây nào bom bật gốc
Cây nào tỏa bóng rủ tình chung
Cây thương ơi, gió bão đã từng
Rừng săng sẻ lúc đơn côi ta đó
Lúc ta buồn đau trái tim muốn vỡ
Rừng hát ru như mẹ như cha
Lá xanh chở che chim hót khúc dân ca
Rừng thầm thì bên tai to nhỏ
Cây nào sẻ chia tâm sự lúc buồn vui
Xa nhau sao không thể bùi ngùi
Rừng ơi rừng ta thương ta nhớ
Bạn bè ta nằm lại ven rừng
Nâng bao hồn người và mắt lệ rưng rưng
Rừng ôm ta vào lòng tri kỷ
Mái nhớ thương nhà cửa ân tình
Gốc cây nào ta tựa ngóng trông
Thơ mẹ, thơ người ra trận
Rừng ơi nơi nào bom Mỹ phá tan hoang
Hàng ngàn vạn cây ngả xuống đau thương
Ta bàng hoàng như bạn bè đã khuất
Cây ơi, rừng ơi, chim không còn hót…
Ôi, rừng với người thân thiết đã bao năm
Giờ xa rừng thao thức năm canh
Nằm mơ đi giữa rừng tìm nhau lạc bước
Tìm dòng suối mát
Vẫy vùng nõn nà tiên nữ Trường Sơn…
Năm mươi xuân rồi nay rừng bao tươi tốt
Suối còn bóng ta nà nuột…
Rừng có còn in dấu bước chân người
Có còn bóng những lán trại bên suối một thời
Cho ta tìm về chốn thương chốn nhớ
Cà Roòng đấy lòng ta luôn có lửa
Như rừng cây luôn chồi mọc xanh hoài…
Mãi mãi rừng ơi đằm thắm hồn người!
Đừng nỡ xóa đi dấu tích một thời, rừng nhé!
11/6/2016
HỒ BÁ THÂM