Ảnh internet
Chị đi về phía giao mùa
Gánh mưu sinh khắp chợ Chùa, chợ Chu
Cuộc đời như ánh trăng lu
Chân trần chị lội, sương mù chưa tan.
Những năm đói rách, cơ hàn
Ngô non, rau má chiều tan chưa về
Cuối chiều chị lội chân đê
Mót từng mùa thối, chiêm khê dụm dành.
Những năm giặc dã, chiến tranh
Súng trường trực chiến, chị thành dân quân
Chằm bâu, nên áo, nên quần
Giữ làng, sản xuất, nuôi quân, diệt thù.
Chị giờ đôi mắt đã mù
Gậy tre đỡ tấm lưng gù chông chênh
Vẫn ngồi học chuyện chiến chinh:
“Hết chiến tranh! Có hòa bình là vui!”
Tuổi già thương lắm chị tôi./.
(Viết cho T)
Trại Lạt – Sen Sẻ, T10/2024
Nguyễn Viết Lợi
Hội VHNT Trường Sơn VN; Hội Liên hiệp VHNT Nghệ An