Chị tôi đã tuổi bảy mươi
Cái răng thì rụng, dáng người xương xương
Mái đầu bạc trắng như sương
Tuổi xuân chị gửi cung đường ngày xưa.
Nhớ thời bom đạn như mưa
Chị đi “hỏa tuyến” tuổi vừa đôi mươi
Chị xinh, lại rất hay cười
Có anh xóm dưới ngỏ lời hẹn nhau.
Chiến tranh – nói trước được đâu
Anh tòng quân vượt vào sâu chiến trường
Giữa rừng, chị nén nhớ thương
Phá bom, san đá cứu đường xe qua…
Ngày vui Nam Bắc một nhà
Anh nằm lại chiến trường xa, không về
Chị tôi giữ trọn lời thề
Rời cung đường, về ở quê một mình!
Xa rồi bom đạn chiến tranh
Chị tôi vẫn sống với tình yêu xưa
Chị rằng – đêm vẫn hay mơ
Gặp anh ở cõi xa mờ Trường Sơn…
Một góc Nghĩa trang Trường Sơn. Ảnh internet
Nguyễn Tường Thuật
Xã Thụy Văn – huyện Thái Thụy – tỉnh Thái Bình