Thời đi học tôi và em chung lớp
Thường đợi nhau đội mưa nắng đến trường
Cùng lớn lên với cơm độn sắn khoai
Cùng nô đùa trốn tìm đêm trăng sáng.
Ảnh: Internet
Rồi đến ngày tôi lên đường nhập ngũ
Cuối tháng bẩy âm, nước ngập bờ ao
Đêm cuối! Cùng em vác tre vác rào
Đi chống lụt hộ đê mùa mưa bão.
Nửa đêm về dò đường trơn bám áo
Tôi nắm tay em lội ngõ ngập sâu
Gàn sáng về đầu ngõ: tôi hỏi nhỏ
Mai anh đi rồi! Có nhớ anh không?
Em bối rối chạy tọt nhanh vào cổng
Buông câu trả lời vội vã rằng: không!
Lời của em ám ảnh suốt tháng năm
Bom đạn lính, ru tôi vào quên lãng.
Cuối tháng mười, năm một chin bẩy mươi (1970)
Mang ba lô liệt sĩ về Tỉnh đội
Trên cho phép ghé qua nhà một tối
Đúng cái đêm em nói tối dạm trầu.
Chin giờ đêm vẫn bên tôi tán gẫu
Hàn huyên chuyện quê, chuyện lính Trường Sơn
Em tỏ ý: tôi gật đầu em đợi
Em sẽ không về, bể lễ trầu cau.
Tôi giục em: Đừng thất hứa với người
Đời lính biết đến bao giờ mà đợi
Thời chiến, mà em có người dạm hỏi
Là dịp may: Cho gia thất yên bề.
Năm bẩy ba (1973) từ chiến trường trở về
Đưa lính thím Trường Sơn về ra mắt
Em bồng con sang, nói cùng lính thím
Đáng lẽ con em là của Bác nhà.
Chuyện hai nhà năm tháng cũng trôi qua
50 năm sau, chung ngày mừng thọ
Đứng gần tôi em ngước lên nói nhỏ
Mình bẩy mươi, lên lão đó ông ơi.
Nhưng thực ra em có chắt ngoại rồi
Còn tôi! Cháu lớn còn trong Đại học
Chịu thua em thêm vài ba năm nữa
Mới đến thời tôi, thang chức ngang em./.
Hà Đỗ Tú. Thành viên trang NHỮNG VÀN THƠ & NGƯỜI LÍNH.
Hội viên Hội VHNT TS; CTV Hội Cựu TNXPVN