Ảnh internet
Anh hành quân về Đông Trường Sơn
Dừng chân bên đèo 1001[1]
Gặp mấy cô gái bên dòng thả tóc dài suối mát
Ríu ra ríu rít…a, Hà Tĩnh quê mình!
Các em vào trước các anh
Gùi gạo vượt đèo mây chập chùng gối mỏi
Lưng áo mỏng ướt mồ hôi tóc bết mai nhễ nhãi
Vẫn cười tươi đỉnh dốc hát nghêu ngao…
Hỏi thăm nhau thành quen rồi nhớ
Đức Thọ – Quỳnh Lưu từ dạo đó
Em qua chơi… rồi dòng thư ánh mắt gửi lòng nhau
Ảnh em trao má hồng say mắt xanh tuổi đôi mươi mươi tám
Thắm thiết lúc nào… tim ta run run…
Và bỗng có lệnh hành quân anh về Tây Trường Sơn
Mở con đường 20 đột phá
Hai đầu Trường Sơn non nao nỗi nhớ
Gọi thầm em – anh!
Qua dốc Đồng Tiền lại nhớ đèo 1001 nơi em!
Phía ấy chắc em bồn chồn đêm đêm
Phía anh ngày đêm máy bay thù đánh phá
Quên ngủ quên ăn… đồng đôi mới đây đã phải giã từ
Bao nấm mồ đất đỏ chân đồi lặng lẽ…
Thề rồi chúng mình biền biệt vắng tin nhau…
Anh – Em mỗi người trấn giữ một con đường thương nhớ!
Ơi cô gái Đức Thọ của lòng anh ảnh hình còn lưu giữ đó
Da trắng hồng và nụ cười tươi đỏ
Lưng ong áo mỏng ướt đẫm mồ hôi
Lưng đèo xưa còn đó hut hồn anh nụ cười …
…
Bao lần bồi hồi nhớ lại
Giờ em ở nơi nào?
Tóc đã trắng mây Trường Sơn mà tim ta thắm đỏ
Tình em cô gái Đức Thọ thao thiết của lòng anh!
Sóng vỗ đôi bờ da diết Lam Giang!
Ôm vào lòng nao nao Hồng Lĩnh
Chuyện tình hai đầu Trường Sơn mãi xốn xang nỗi nhớ!
Đã bao lần nghiêng Trường Sơn xanh!
Tháng 12/1965 – 5/2023
HỒ BÁ THÂM
[1] Một điểm xung yếu trên Đường 16