Đường Trường Sơn năm xưa. Ảnh tư liệu
Suốt đời lội khắp Đông Tây
Cõi thiêng một xứ đất này: Trường Sơn!
Linh hồn đỉnh núi chon von
Một thời còn đó con đường vô Nam…
Cheo leo đèo dốc Ba Thang
Sông Son máu đỏ Trạ Ang chốn này
Cà Roong sông chảy bóng mây
A Ki đó với dòng này Ta Lê
Phu La Nhích bóng trăng thề
Con đường uốn lượn bốn bề núi non
Ngày đêm tránh đạn, gạt bom
Giữ đường như máu trong tim hồng hào
Trải qua mưa lũ thác trào
Bóng em vẫn cứ nao nao ngang đèo
Một vầng trăng súng ai treo
Đã thành một cõi sáng chiều mênh mông
Linh thiêng mây núi bập bồng
Ta về thăm lại tơ hồng vấn vương!
Trường Sơn anh nhớ em thương
Chuyến xe còn đó… chiến trường năm xưa
Tri ân ngày ấy bây giờ
Hương Đền tưởng niệm ngẩn ngơ… nhiễu điều
Linh thiêng một cõi ta yêu
Đã thành mây gió phiêu diêu hồn người….
A Ki mây phủ trắng chiều…
Ta về lại nhớ yêu kiều… trong mơ!
Cõi thiêng óng ánh vàng tơ
Một vầng ngói đỏ… ráng thơ cuối trời!
TPHCM, 18/3/2022
Hồ Bá Thâm