Bồng bềnh lưng núi mây treo đỉnh đèo
Em đứng đó làm cọc tiêu dẫn lối
Xe anh đi rung cành lá ngụy trang
Đêm yên tĩnh tiếng động cơ lên dốc
Bỗng ầm ầm xoèn xoẹt xé không gian
Pháo sáng đầy trời chuyển rung mặt đất
Lồng lộn thét gầm xoi mói tìm xe
Mặc bom đạn vẫn lao lên phía trước
Vì trong ca bin có một trái tim.
Bùi Văn Hoằng