- Nguyễn Ái Quốc vun trồng Cách mạng từ Việt Bắc
Mặt trời đỏ – ở Phương Đông – sắc màu xán lạn
Gieo niềm tin cho đời, cho Cách mạng Mùa Thu
Địa linh Nhân kiệt – nơi Bác Hồ chọn là An Toàn Khu (ATK).
- Đồng bào yêu quý gọi Bác Hồ: Ông Ké, già Thu
Tháng năm giá rét, cháo bẹ rau măng, nhiều gian khổ
Tấm lòng ái quốc, Bác luôn hướng về giải phóng Thủ đô
Nhưng phía trước cần là chiến trường Biên giới, Điện Biên.
- Bác tin tưởng giao cho: Đoàn Thanh niên cứu quốc –
Sứ mệnh đây. Bác sáng lập Đội Thanh niên Xung phong.
Vương Bích Vượng chỉ huy đứng ở đầu dòng
Hai trăm hai lăm đội viên thề hy sinh vì Đất nước!
- Bảy mươi năm – Đất nước Rồng Tiên ta có được
Hơn sáu mươi vạn gái trai lên đường bao điều mơ ước
Gương dũng sĩ, anh hùng khắp trận tuyến xông pha
Yêu biết mấy, Núi Hồng là một Bản anh hùng ca!
- Với “Thanh niên xung phong như là Bộ đội”
Đại tướng Giáp ngợi ca tưởng chừng như sấm dội
Vinh quang thay, thanh niên thế hệ của Bác Hồ!
Xưa thắng những đế quốc to, nay xây cơ đồ Đổi Mới.
- Núi Hồng thiêng liêng giao hòa Trời với Đất
Tám bức tượng hiên ngang hương hồn phang phất
Đồng đội về đây với tất cả lòng thành tâm niệm
Các đồng chí hy sinh tạc kỳ đài – dáng đứng Việt Nam!
- Một dân tộc mấy ngàn năm không chịu làm nô lệ
Quyết đứng lên làm người – nhất nhất một lời thề
Thanh niên đi đầu: Lý Tự Trọng rèn giũa tính kiên trung
Trước Tòa đại hình Sài Gòn – chính quốc Pháp chuyển rung.
“Tôi chưa đến tuổi trưởng thành nhưng đủ trí khôn
Con đường của Thanh niên chỉ là con đường cách mạng
Tôi hiểu việc tôi làm.” Lý tưởng ấy vụt lên bừng sáng
Bao lớp thanh niên nối gót những Bà Triệu, Bà Trưng.
- Gia nhập Việt Minh, người con gái Đất Đỏ đã từng
Tung lựu đạn vào xe tên Tỉnh trưởng
Chiến đấu gian nan Chị Sáu bảo vệ quê hương
Diệt Cả Suốt, Cả Đay là hai tên chỉ điểm.
Điều không may Chị đã rơi vào tay giặc
Giam tù Đất Đỏ, Côn Đảo, khám Chí Hòa hà khắc
Chị hô to giữa pháp trường “Đả đảo lũ thực dân”
Mái tóc cài lê ki ma, bất khuất ngẩng cao đầu.
- Cũng năm ấy (1948) núi rừngTây Nguyên bừng hoa nở
Mười ba tuổi theo Mẹ lên rẫy, nắng cháy da thịt đỏ
Theo Mẹ riết rồi, Kơ Lơng gặp người của Đảng đó
Mẹ yêu ơi, con sẽ khôn như chim rừng, như cá dưới khe.
Giữa rừng già, người Banar, Jarai…vui rượu cần chum, chóe
Hát lên nào! Giọng hát Anh sang sảng tiếng chiêng đồng
Hát trước nhà mồ, hát cho người đã mất, Mẹ biết không?
Trên đỉnh Chư Pông, con diệt giặc đếm gần trăm đứa.
- Tiến lên đoàn viên! Đội thiếu niên tuyên hứa
Đội trưởng đầu tiên tên thật Nông Văn Dèn
Dèn là tiền, là yêu là quý của người Nùng
Năm đội viên, Dèn làm giao liên giỏi nhất vùng
Dũng cảm bền gan mang lồng chim đi giữa vòng vây
“Đùng đùng đùng đoàng đoàng đoàng” – tiếng súng lũ giặc Tây
Kim Đồng ơi, Anh ngã xuống để ngày mai tươi sáng
Kim Đồng ơi, anh Kim Đồng ơi gương anh sáng ngời.
- Trần Văn Ơn – chưa đầy mười tám tuổi đời
Cha là công chức, Mẹ thời Châu Thành tỉnh Bến Tre
Học vượt cấp Ban tú tài Trường Pe’Trus Ký
Giữa Sài Thành trong phong trào sinh viên chống Mỹ.
Tiếng súng nổ. Anh hy sinh trong cuộc biểu tình
Lễ tang suốt mấy ngày, tháng Một, một chín năm mươi
Đặt linh vị, bàn thờ, nhuộm băng đen biết bao người
Ba trăm vòng hoa, có hoa người Pháp “Soldats De’mocrates”.
- Nguyễn Văn Trỗi, quê hương anh Thanh Quýt, Điện Bàn
Làm thuê kiếm sống gian nan muôn phần
Là thợ điện, là đoàn viên sống vì Dân
Rằng: Vợ yêu ơi, anh tự lãnh phần diệt Mác Namara.
Quả mìn tám ký trên tay, không may Anh bị bắt
Xé băng bịt mắt, “Để tôi nhìn mảnh đất yêu thương”
– Anh hô to. “Sát Thác” giữa chốn pháp trường
Đả đảo đế quốc Mỹ. Hồ Chí Minh muôn năm!…
- Chàng trai Vĩnh Phúc rời quê nhà lên chiến dịch
Thắng Điện Biên rồi Anh vào mảnh đất miền Trung
Pháo cao xạ Anh chỉ huy trút căm thù lên đầu giặc
“Nhằm thẳng quân thù, bắn!” Quyết chiến đấu tới cùng.
Khẩu đội Ba, đĩnh đạc ngắm, diệt tốp máy bay
Giữa trận chiến gãy chân rồi, chuyện chẳng may
“Y tá đâu, cắt chân tôi đi cho đỡ vướng”
Nguyễn Viết Xuân làm nên biểu tượng Khu Bốn anh hùng.
- Phía trời Nam bão đạn mịt mùng
“Thanh niên xung phong giải phóng” chẳng ngại ngùng xả thân
Đồng hành Sư đoàn Chín, có người phụ nữ công nhân
Đoàn Thị Liên góp phần chiến công mười hai trận.
“Giặc Mỹ có B52, Bác cháu ta có B 2 chân”
Đồng chí Hai Sô, Trung ương Cục mấy lần đến thăm
Liên ra khẩu lệnh “Không ai rời trận địa
Không để thương binh lần thứ hai nữa bị thương”.
Đoàn Thị Liên (giữa) cùng đồng đội Thanh niên xung phong Đại đội 112
- Thanh niên làm đường, tải đạn, cáng thương trên tuyến lửa
Thắng trận rồi, một lần nữa phục hóa, khai hoang
Đất nước Hòa bình vẫn sứ mệnh “Ba sẵn sàng”
Tình nguyện xung phong dặm ngàn bước chân Đổi Mới!
- Ôi, Tổ quốc ta chưa bao giờ đẹp hơn thế!
Hàng chục vạn Thanh niên xung phong nối tiếp bao thế hệ
Có Đảng, ơn Bác Hồ đưa ta tới thế giới vinh quang
Kỷ niệm 70 năm, Việt Nam hãnh diện to đẹp đàng hoàng!
Cả nước về đây, ấm lửa hồng ngọn nguồn Việt Bắc
Đồi cọ, nương chè, xóm làng hương sắc đông vui
Anh chị em ơi! Lòng ta cảm thấy bùi ngùi
Dấu chân chiến sĩ ngọn Núi Hồng năm xưa!
Tháng 7/2020
Vũ Trọng Kim