Tác giả (trái) gặp Anh hùng Lao động Nguyễn Phong Lưu năm 2017, nay anh Lưu đã mất
Anh ngồi đây hiền từ như một lão nông
Dưới vòm cây xanh xanh Đồng Nai quê mẹ
Ai có biết một thời trai trẻ
Trên tuyến lửa Trường Sơn dũng mãnh “Hồ xám” truyền kỳ
Trên từng trọng điểm Cà Roòng – A Ki
ATP giữa đạn bom khét tiếng
Ngày đêm lầm lỳ
Lái xe húc C100 gạt hàng trăm ngàn tấn bom thù
Bao lần “truy điệu sống!”
Những quá bom lù lù chờ nổ tung cướp đi sự sống
Anh bình tĩnh gạt chúng xuống vực sâu
Giải phóng đoàn xe, giữ vững đường thông tuyến
Bao lần bom nổ… ngả nghiêng
Lật C100 tung anh lên… ngất lịm…
Anh vẫn lầm lì ngày đêm với C 100 tay lái vững
Trái tim nóng cái đầu vẫn lạnh
Xông pha bão lửa ngút trời Trường Sơn
Kiên cường
Lấp hố san đường
Gạt bom xuống vực
Gạt hiểm nguy
Gạt bỏ độc ác quân thù
Mở lối yêu thương
Quên mình
Cho xe ta ra chiến trường
Cùng Vũ Tiến Đề
Anh thành ngọn cờ đầu công nhân lái C100 “lỳ đòn” nổi tiếng
Trên đường 20 Quyết Thắng ngày nào…
Bóng các anh còn đó ngôi sao sáng đỉnh đèo Phu La Nhích…
Trở về đời thường
Sống liêm khiết thanh cao
Giữa bao cám dỗ…
Hôm nay chúng tôi đến thăm Anh vẫn là Anh đó
“Hổ xám Trường Sơn!”
Giờ là lão nông hiền từ
Chăm vườn cây như chăm cháu con nuôi trồng hi vọng
Nâng trái xoài thơm đất mẹ ngọt thơm lòng
“Anh hùng Nguyễn Phong Lưu” mà giản dị vô cung!
Anh ngồi đó bóng hình tạc vào vườn xanh trời đất
Một dáng quê thanh thản lạ lùng!
Ai ngờ “Hổ xám Trường Sơn” một thủa giữa lao lung!
Anh mãi ngồi đây hiền từ như một lão nông
Dưới vòm cây xanh xanh Đồng Nai quê mẹ…
2017- 2022
HỒ BÁ THÂM