Tôi có một cô bạn[i]
Thủa xưa xinh nhất làng
Nhớ ngày đầu đi học
Bạn và tôi cùng bàn
Rồi tôi xa xóm Chùa
Dăm bảy năm gặp lại
Bạn đã thành cô gái
Vẫn trắng xinh nhất vùng
Ngày mà tôi lên đường
Hành quân xa đánh giặc
Bạn trăng tròn mười bảy
Thành quân y Trường Sơn
Con đường đầy túi bom
Con đường tràn tiếng hát
Thịt và xương tan nát
Mạch máu đường vẫn thông
Trận bom đầy nghiệt oan
Cướp bạn Thui cùng xã
Vi thẫn thờ thương nhớ
Túi thương chưa kịp cài
Một loạt B52
Lại trùm lên người bạn
Mảnh cắt ngang eo lượn
Mảnh xuyên thấu tóc dài
Có ai biết ngày mai
Bạn được cử đi học
Để trở thành bác sĩ
Quân y như mẹ hiền
Thế là tắt nụ cười
Thế là vùi thân gái
Giữa Trường Sơn tê tái
Bạn đi rồi Vi ơi!
Có một lần vào thăm[ii]
Gặp bạn xưa đồi nắng
Nghĩa trang Trường Sơn vắng
Tôi thầm mong Vi về
Hôm nay giữa trưa hè
Xóm Chùa bừng cờ đỏ
Đồng đội từ muôn ngả
Dìu nhau về đón Vi
Bạn tôi ơi ngủ đi
Giữa tiếng diều quê lúa
Bên mái trường rêu cũ
Vi mãi xinh nhất làng./.
Tác giả bài thơ bên mộ bạn
Nguyễn Việt Phát
[i] Phạm Thị Vi, sinh 1952, quê Thụy Sơn, Thái Thụy, Thái Binh, nhập ngũ 5/71 thuộc E 59 Binh đoàn Trường Sơn, hy sinh sau khi ký Hiệp định Pa ri được 3 ngày (30/1/73) tại bản Đông (đường 9 Nam Lào). Hài cốt Liệt sĩ – trung sĩ quân y Phạm Thị Vi được đưa từ Nghĩa trang Liệt sĩ Quốc gia Trường Sơn về quê nhà ngày 14/7/2019. Vi hy sinh do mảnh bom B52 cắt đôi thân thể và trong bối cảnh vừa cấp cứu, băng bó rồi phải chôn cất bạn cùng làng Phạm Thị Thu là nuôi quân đơn vị. Trước khi hy sinh Vi đã có quyết định cử đi học bác sĩ quân y. Dự lễ đón Vi trở về quê hương có hơn 30 đồng đội khắp mọi miền quê, trong đó có những chị cụt chân, cụt tay và thương tích đầy mình.
[ii] Năm 2005 tôi dẫn đoàn cựu CB, cựuTNXP vào viếng Nghĩa trang Liệt sĩ Quốc gia Trường Sơn tình cờ thấy mộ Vi và về quê báo cho gia đình Vi biết