CHƯƠNG I:
TÌM EM MỐI TÌNH ĐẦU
Tôi lại tìm em cuối sân ga
Đếm lá vàng rơi lá chia ba
Tôi đi ngơ ngẩn như vô định
Vấp phải trăng xuông tim vỡ òa
Tôi thấy người ta tìm người ta
Nước mắt tuôn rơi má mẹ già
Đưa hồn liệt sỹ về quê cũ
Mấy chục năm giời chiến trường xa
Sân ga em đến từ đâu vậy
Trong đốm lửa tàn còn ấm tay
Em nhập hồn vào từng viên sỏi
Tràn trề nỗi nhớ em vơi đầy
Có phải em mang hồn liệt sỹ
Vác từng hòm đạn gửi cho anh
Bỗng bom nổ, em không còn nữa
Sân ga thanh khiết một màu xanh
Đứng lặng nhìn lên bia tưởng niệm
Mắt nhòa dòng chữ khắc tên em
Thắp nén nhang thờ lòng đau quặn
Em nằm dưới đó lạnh không em.
CHƯƠNG II:
ẢO ẢNH KHI CHIA TAY
Đời trai, chinh chiến anh đi mãi
Nước mắt tiễn đưa em đứng nhìn
Không ngờ nơi ấy em vĩnh biệt
Mấy chục năm dòng vẫn bặt tin
Cho mãi tới hôm anh đọc báo
Tên em đã sống lại đây rồi
Lưu Xá, Lưu Xá em nằm đó
Mà anh lặn lội tìm nơi nơi
Không hình không bóng không tranh ảnh
Chỉ có hình em thẳm trong anh
Ơi người yêu dấu “xung phong” ấy
Trong tiếng hò reo tiễn biệt anh
Anh đi muôn nẻo ngàn sân ga
Nhớ những vì sao chốn quê nhà
Trên mỗi chặng đường đi đánh giặc
Nhìn về sâu thẳm cuối sân ga
Ơi cuối sân ga Lưu Xá ơi
Vẫn còn nguyên bóng của em tôi
Với chiếc hôn nồng da diết ấy
Sâu nặng tình em nhớ suốt đời
CHƯƠNG III
KHÓC EM
Tôi lại tìm em cuối chân trời
Như thấy em cười khóc mãi thôi
(Thoang thoảng mùi thơm hương tóc ấy)
Em giành tất cả để cho tôi
Anh lập bàn thờ hương khói bay
Để thấy hình em suốt tháng ngày
Ơi hoa cúc trắng, ơi hoa trắng
Mùi hương, mùi tóc của em đây
Em không còn của riêng anh nữa
Mà cả quê hương thương nhớ em
Xin có linh thiêng về phù hộ
Cho cả gia đình cho cháu con
Trái tim không bật lên thành tiếng
Mà sao năm tháng cứ bùi ngùi
Hồn anh tan nát khi tết đến
Anh quỳ bên mộ khóc Mỵ ơi
Anh quỳ bên mộ khóc Mỵ ơi
Tàn nhang nhấp nháy chảy tả tơi
Sao em im lặng lâu đến thế
Có tiếng gầm vang cuối bóng đời
CHƯƠNG IV
TỪ CHIẾN TRƯỜNG QUẢNG TRỊ
Động ông Do, chiến trường Quảng Trị
Nhận tin em sét đánh ngang tai
Căm thù giặc Mỹ sao cho siết
Lửa hùng bùng cháy suốt đời trai
Anh ghì chặt súng trên cao điểm
Trút hết căm hờn lên “đồi xanh” *
Giặc chết còng queo, thằng la ối
Thằng chuồn, thằng khóc cuối rừng tranh
Tiểu đoàn nhung nhúc “Trâu điên đỏ”
Bao vây tứ phía đơn vị anh
Anh vùng thẳng dậy lia quân giặc
Mở toang vòng vây trận “đồi xanh”
Như có hồn em tiếp sức mạnh
Anh bắn liên hồi B40
Xe tăng bốc cháy, địch rút chạy
Anh nhớ em nhiều, em Mỵ ơi
Nhìn ngắm chiếc khăn tay em tặng
Chết lặng hồn anh đứt ruột mềm
Anh khóc thương em lòng tê tái
Anh vác trung niên đánh thốc lên
CHƯƠNG V:
TRẢ THÙ
Giặc trên cao điểm “đồi không tên”
Trút lửa vào anh đánh chặn lên
Đồng đội chia lửa làm ba ngả
Trận địa ầm vang súng nổ rền
Anh đánh tơi bời 5 trận nữa
Trận này trả thù cho em đây
Thắng trận anh tìm hoa cúc dại
Đắp hờ, khóc mộ ở trong tim
Anh ngồi bẻ lại cành hoa tím
Một nhánh hồng lan thoang thoảng say
Bứt nhẹ từng cánh hoa thả nước
Em về nhận lại mối tình này
Bỗng loạt B52 đổ xuống
Rừng xanh chao đảo máu nhuộm đầy
Anh thấy máu em, máu đồng đội
Chập chờn hồn mơ vào nơi đây
Vuốt mắt đồng đội, anh vùng dậy
Tuốt lê đánh trận giáp la cà
Đồng đội cùng nhau hô: “xung phong”
Tự dưng anh nhớ em vô cùng
CHƯƠNG VI:
TÌNH QUÊ HƯƠNG
Đồng Lạc, Phương Liên, Quảng Bạch ơi *
Vi Hương, Bằng Lũng, nước mắt rơi
Phong Huân, Ngọc Phái, cùng Nghĩa Tá
Tân Lập, Nam Cường…. khóc khắp trời
Tiếng kẻng ra đồng buồn tê tái
Hồn ma liệt sỹ hiện về đây
Lương Bằng, Đại Sảo và Thượng Giáo
Như có hồn em máu tuôn đầy
Rồi đến Linh Sơn, Thắng Lợi nữa
Tân Phú, Tiên Phong, Vạn Thọ đây
Yên Lãng, Tân Đức, cùng Hữu Thác
Quê hương khăn trắng lại phủ đầy
Quê hương khăn trắng cứ phủ đầy
Mong nhớ hồn em về lại đây
Về lại nơi chôn nhau cắt rốn
Để yên phần hồn trong xứ mây
Để yên phần hồn trong xứ mây
Để yên phần đời trong đất này
Để nhớ trận đánh ga Lưu Xá
Để mãi muôn đời hương khói say
CHƯƠNG VII
HỒN LIỆT SỸ
Ôi hồn liệt sỹ, hồn liệt sỹ
Hãy lại bay lên trên đất này
Anh Việt, anh Vui, anh Dương ơi *
Có thấy hồn ma em tôi không?
Em Thời, em Hòa, với Thi, Tuyết
Chảy, Phùng, Nghi, Sơn, Lâm… ở đâu
Hảo, Tốt, Tấm, Sinh, Năng, Ly, Mỵ
Tây, Giáp, Tươi, Kỳ, Danh, Nọn, Thanh…
Nải, Tường, Loan, Nga, Tinh, Thúy, Phương
Sáu, Vọng, Đoạt, Nguyên, Thạo, Ý, Cường
Mỗi một hồn ma một nén nhang
Khóc cho Năm, Giang, Tiến, Thập, Mai
Khóc cho Tung, Là, Lý, Hoạch, Cát
Ngoảnh, Tẻo, Dung, Cao, Hiện, Thời, Sơn
Khóc cho người sống, sống khổ quá
Nhung, Loan, Thắng, Ly, Túc, Ấm, Hội
Mỗi một nén nhang một nỗi đời
Mỗi một dòng thơ trái tim tôi
Như có hồn ma về tâm sự
“Hãy trả hồn ta về với đời”
CHƯƠNG VIII
NHÂN DÂN
Hãy trả hồn ta về với Đời
Đời hoa liệt sỹ sáng chói ngời
Toàn Đảng, toàn dân ơn liệt sỹ
Xây đài tưởng niệm! các Anh ơi!
Giáo dục cháu con yêu đất nước
Từ sự hy sinh bậc tiền nhân
“Uống nước nhớ nguồn” tình sâu nặng
Liệt sỹ sáng trong lòng Nhân Dân
Liệt sỹ sáng trong lòng Nhân Dân
Thái Nguyên son sắt tình quân dân
Ta về đắp tình lên nấm mộ
Hồn em dưới đó ấm lên dần
Có đồng chí Bí thư tỉnh ủy
Đứng khóc thầm bên mộ em đây
Anh dẫn đồng chí Chủ tịch nước
Thăm lại hồn ma hương khói bay
CHƯƠNG IX
TÌNH ĐẢNG, TÌNH DÂN
Thăm lại hồn ma hương đắm say
Nước mắt các anh ầng ậc đầy
Thế mới tỏ tình đời nhân hậu
Làn hương lòa xòa trên tóc mây
Làn hương lòa xòa trên tóc mây
Hai anh tâm sự trong khói mây
“Trả ơn liệt sỹ ga Lưu Xá”
Anh hùng bừng lên trên đất này
Anh hùng liệt sỹ ga Lưu Xá
Tạc bia trong dạ của nhân dân
Ta đi thắp nén hương nhân ái
Cho vợi nỗi đời trong nhân dân
Nhân dân là ta, là tất cả
Hồn ma hay chúng sinh sau này
Hãy nhớ về một thời oanh liệt
Trong chiến tranh và trong tương lai
Ôi những con người hồn không chết
Trong tim nhân loại Thái Nguyên mình
Tôi viết dòng thơ hồn rực lửa
Như vừa thấy bóng của em Minh
Như vừa thấy bóng của em My
Lăn từ cõi chết về dương gian
Muôn kiếp tình yêu trong lửa đạn
Tôi quỳ bên mộ khóc em ơi!
Ghi chú: * Tên, địa danh quê hương của các liệt sỹ