Năm 1995 tôi được Giám đốc Công ty Quản lý đường sắt Hà Ninh điều động đến công tác tại cung đường Núi Gôi, nằn trên tuyến đường sắt Thống Nhất, cách Hà nội 102km. Tại đây có một bia tưởng niệm 14 liệt sĩ TNXP. Các anh chị đã hy sinh dũng cảm trong một lần cứu đoàn tàu hàng bị máy bay Mỹ ném bom chiều ngày 20/8/1966.
Tôi thật xúc động trong danh sách ấy có liệt sĩ Bùi Thị Nội quê ở Thái Bình. Chị hy sinh khi mới 16 tuổi . Tôi thầm nghĩ đây là một trong những liệt sĩ trẻ nhất hy sinh cho ngành GTVT. Một lần , vào ngày mồng 2/9,tôi đến thắp hương bắt gặp một cụ già cùng đến thắp hương tại đài tưởng niệm, trong lễ của cụ có đĩa cam và một đĩa cốm nếp . Ngọn gió vô tình làm hương cốm thơm nồng nàn quyện giữa làn khói mỏng. Vậy là hai câu thơ bật ra trong tôi ngay lúc ấy: “Em về gieo ngọn gió lành/ Hòa cùng hương cốm kết thành mùa thu”. Đêm đó bài thơ được chắp vần.
HƯƠNG MÙA THU
Cho tôi trở lại Núi Gôi
Thắp hương tưởng nhớ đến người đi xa,
Một chiều bão lửa sân ga
Khét nồng khí đạn, sáng lòa chớp bom,
Hy sinh giữa tuổi trăng tròn
Để cho nỗi nhớ đẽo mòn vầng trăng
Em về gieo ngọn gió lành
Hòa cùng hương cốm, kết thành mùa thu.
Trịnh Văn Hoàn
Nguyên Chủ tịch Công đoàn Công ty Quản lý đường sắt Hà Ninh.
Ảnh: Đồng Sỹ Tiến