Thắp lên một nén bồ đề[i]
Khói hương mây trắng dải dề Trường Sơn
Mộ phần mờ tỏ nguồn cơn
Gần xa áo lính bạc sờn, gần xa…
Chiến tranh lính trẻ, mặt già
Nối nhau ngã xuống hồn sa đáy rừng
Nay về đồng đội rưng rưng
Nghe như gió thoảng mà lưng lửng người!
Cúi đầu đặt bó hoa tươi
Họ tên trước mặt, nói cười ở đâu
Đạn bom đã tắt từ lâu
Bãi khách, binh trạm rừng sâu chẳng còn.
Cỏ lau lấp kín lối mòn
Từ quy hai phía núi còn gọi nhau
Bạn ơi về nhé, về mau
Kẻo sang tháng bảy mưa ngâu khó tìm!
Sự đời trong đục, nổi chìm
Bồ đề một nén im lìm chở che
Nỗi gì cháy bỏng tiếng ve
Rì rầm khấn bạn chợt nghe đổi mùa…
DUY HIẾN
[i] Nghĩa trang liệt sỹ quốc gia Trường Sơn có cây bồ đề mọc ôm trùm Đài “Tổ quốc ghi công”, nghe nói rằng không do ai trồng cả tự nhiên mọc lên xanh tốt.