Năm mươi năm rồi, nhớ lại Trường Sơn
Một thời đạn bom, một thời oanh liệt.
Thanh niên xung phong chúng tôi vọt tiến
Chọc thủng Trường Sơn! Nhiệm vụ mở đường.
Nhớ ngày đầu chống gậy vượt Trường Sơn
Dép lốp, ba lô, lai quần xắn gối.
Hăm hở bám theo lối mòn lầy lội
Vắt xanh vươn dài đeo bám toàn thân.
Chọn cánh rừng ven suối nhỏ dừng chân
Mắc võng tăng, chờ chặt cây làm lán.
Dùng ăng gô để nấu ăn bữa tạm
Chặt giang rừng trút đầy nước bi đông.
Nghỉ một ngày để mai tới công trường
Cuốc xẻng, thuốc mìn, búa choòng tư thế.
Giữa sườn non, em cầm choòng, anh búa
Chát chúa đều đều, phá vỡ u minh.
Tiếng mìn nổ làm muông thú giật mình
ục ục, ùng ùng dội vào vách đá.
Mây giăng màn! Cảnh thần tiên xa lạ
Những cung đường mới mở cứ hiện ra.
Địch phát hiện, chúng điên cuồng bắn phá
Đủ loại máy bay B (52,57), F (4,8…) cụp xòe.
Bom cày bom, hòng chặn những đoàn xe
Và những đoàn quân tuôn ra tiền tuyến.
Nhiều trọng điểm ‘trắng’, không còn sự sống
Vẫn kiên cường, quyết bám trụ ngày đêm.
Lấp hố, phá bom, đường vẫn thông đường
Tốp trước hy sinh! Tốp sau thay thế
Nuốt hờn căm, quyết không rơi trào lệ
Cuộc chiến này, dù mất mát hy sinh.
Mỗi cây số, chục thanh niên xung phong
Mãi nằm lại! Cho con đường thắng lợi.
Bom đạn nhiều, hàng chậm vào! Chịu đói
Gạo đầu người! Có tháng chỉ bốn cân.
Đào củ rừng, hái đủ thứ thay cơm
Vẫn bám trụ! Lập chiến công vang dội.
Sau năm mươi năm, những người đồng đội
Kỉ niệm ngày: Đi xẻ núi mở đường.
Ôn một thời! Chống gậy vượt Trường Sơn
Mở đường mòn: Hồ Chí Minh huyền thoại!
Hà Đỗ Tú, hội viên Hội VHNTTS.
CTV Hội Cựu TNXPVN