Trận lũ ống kinh hoàng
Sau bảy mươi năm
Cuốn phăng đi tất cả
Đất đá lăn ! Nhà cửa con người
Vụt cuộn trôi ! Vùi lấp nơi đâu ?
Đáy hồ sâu !đau xót khôn cùng
Bao tấm lòng thiện tâm san xẻ
Hàng cứu trợ rẽ gió lên đường
Từ ngàn xưa manh áo bát cơm
Đạo lý lá lành đùm lá rách
Mạch nguồn yêu thương trong huyết mạch
Nghĩa tình tuôn chảy về thị trấn vùng cao
Rơi nước mắt nghẹn ngào đón nhận
Gột đất bùn đứng dậy hồi sinh
Đón bình minh ơi ! Mù căng chải
Mãi xót xa day dứt trong tôi …
Thái Lê Tuyết Chính
Hội Văn học Nghệ thuật huyện Định Hóa, tỉnh Thái Nguyên