Ngày hôm qua đi đâu?

Đăng lúc: 01-06-2021 9:23 Sáng - Đã xem: 44 lượt xem In bài viết

TNXP Thành phố Hồ Chí Minh trong ngày xuất quân năm 1976 (Ảnh internet )

          Ngày 19/05 là ngày được mọi người nhớ đến là ngày sinh nhật Bác Hồ, riêng tôi, đó là một ngày không thể nào quên, vì đó là ngày tôi ra đời. Ra đời ở đây không phải là ngày được sinh ra, mà là ngày tôi thực sự rời khỏi mái nhà êm ấm, rời khỏi vòng tay bảo bọc của cha mẹ để dấn thân vào cuộc đời sương gió.

Nắng chiều hôm nay cũng màu vàng rơm như cái nắng của ngày xa xưa ấy, khi tôi lên đường rời thành phố mang theo cái khí thế hừng hực của tuổi trẻ, với những khát vọng cháy bỏng trong tim.

Sau buổi lễ tiễn đưa với diễn văn, với phát biểu này kia, và không thiếu những lời động viên cổ vũ, xe trực chỉ Sông Bé, chạy mãi miết qua những dải rừng ngút ngàn dọc hai bên đường để cuối cùng đổ quân ở rừng Minh Thạnh, vốn là nơi đóng quân của Liên đội Kiên gan.

Đón tôi là một trảng cỏ rộng cỡ một sân bóng, bao quanh là các lán trại được lợp cỏ tranh dài hơn 10m nấp dưới bóng những cây dầu lông khổng lồ cao 20 – 30m, lá nó to như cái quạt có thể dùng để đội đầu che nắng, che mưa. Trong lán là 2 dãy giường được đan bằng sậy đặt dọc theo hết chiều dài của trại, mái tranh được đỡ bằng một giàn cột kèo rui toàn nối kết bằng dây mây, không hề thấy có một cái đinh nào. Bàn ghế cũng được đan từ những cây sậy nhỏ, nói chung là tự cung, tự cấp, giống như trở về thời hoang dã, xa rời nền văn minh của thập kỷ 80 của thế kỷ trước.

Chiều hôm ấy rất vàng, màu vàng rơm của nắng ươm trên các mái tranh, màu vàng chanh của những cây sậy khô, màu vàng lặng lẽ của suy tư phảng phất trên gương mặt của những chàng trai, cô gái đang băn khoăn không rõ rồi ngày sau sẽ ra sao?

Đêm không ánh đèn điện nên càng đen thẫm, chỉ có những ngọn đèn dầu chập chờn, và một đống lửa trại bập bùng… sau những giờ sinh hoạt tập thể, mọi người chui vào mùng, chắc không thiếu những dòng lệ nhớ nhà, những nỗi buồn tê tái, những hoài niệm về nơi phố thị thân yêu.

Ngày ấy chỉ là một ngày trong “Ba vạn sáu nghìn ngày là mấy”, nhưng sao nó đặc biệt đến vậy, sao nó không phôi pha như vô vàn ngày khác?

Ngày hôm qua đâu rồi? Có những ngày hôm qua vô vị đã chìm vào quên lãng, nhưng cũng có những ngày hôm qua làm người ta nhớ mãi, vì nó đã đọng lại trong tim, đã khắc sâu vào trí nhớ, không thể nào quên.

Hoài niệm về ngày gia nhập Lực lượng TNXP Thành phố Hồ Chí Minh năm 1977. 

HUỲNH MẠNH LỆ

HỘI CỰU TNXP QUẬN 3, TP.HCM