Hoang hoải con đường phía trước
Bãi đá rêu xanh dấu chân người
Cánh rừng che bạt ngàn cánh võng
Cây đâu còn, chỉ sỏi đất cằn thôi!
Em dẫu gần, ngày ấy đã xa xôi
Bạn bè đi ngược chiều gió thổi
Người chia tay xa dần giọng nói
Xa cánh rừng đồng đội tuổi hai mươi
Xa con suối xanh, nắm đất ven đồi
Tôi trở về biết nói gì với mẹ!
Mấy mươi năm bạn vẫn là tuổi trẻ
Vẫn ba lô, vành mũ, miệng cười tươi
Ngày trở về, những người bạn tôi ơi!
Lận đận sá cày trên ruộng cũ
Người bôn ba chân trời góc bể
Cuộc mưu sinh về lại buổi ban đầu
Người thênh thang xe ngựa nhà lầu
Không nỡ bỏ một chiều xa thành phố
Những cánh rừng còn tươi màu đất đỏ
Bao năm vẫn nhắc gọi ta về!
Trích trong tập tuyển chọn THƠ VÀ TRƯỜNG CA của nhà thơ Trịnh Ngọc Dự, Thanh Hóa.