
Ảnh internet
Mình giờ như vợ chồng son
Chẳng đưa đón trẻ chẳng còn trún cơm
Chẳng lo con khóc đêm hôm
Chẳng còn ngóng cổng đợi con tan trường
Nhưng giờ thương nhớ nhiều hơn
Chăm lo vun vén để con nên người
Bây giờ con ở xa xôi
Thèm nghe tiếng khóc, tiếng cười thưở nao
Thèm nghe một tiếng con chào
Để ba đón lấy gói vào nhớ thương
Thức đêm mới biết đêm trường
Xa con nỗi nhớ niềm thương dâng đầy
Bao lần bấm đốt ngón tay
Đợi mùa hè đến trông ngày xuân sang
Để ba mẹ được gặp con
Cả nhà rộn tiếng cười dòn hàn huyên.
Đà Nẵng, 10/2025
Đậu Trung Thành
Hội viên Chi hội VHNT TP Đà Nẵng









































































