Gửi tặng anh Zơ Râm Ul (ảnh dưới, thứ 2 từ phải sang)
Tôi đi trăm suối ngàn rừng
Mỗi chiều công tác lại dừng nghỉ chân
Lâu rồi nhớ lại người thân
Suối reo rúc rích, trăng ngần gió đưa
Đường đi dốc đá lưa thưa
Trái ươi mới rụng khi vừa gió rung
Hương thơm bát nước chè gừng
Cá niên ở suối, hạt vừng rẫy nương
Trông ngày gặp lại người thương
Nghĩa tình đồng đội vấn vương tơ lòng./.
Nguyễn Ngọc Bảo