Ngày ở chiến trường, thiếu gạo đói cơm
Vẫn đánh giặc hy sinh gian khổ
Chiến tranh đã lùi xa,vậy mà tôi còn nhớ
Người cho tôi vắt cơm vắt, ở chiến trường!
Anh không phải là đồng hương
Mà chỉ quen biết nhau trên đường ra trận
Đơn vị tôi bám chốt, đãnh Mỹ- Ngụy xâm lấn
Vùng ráp gianh của chiến khu D
Còn đơn vị anh, chuyển sâu xuống vùng tề
Bám làng, bám dân, giữ dân đánh giặc
Biết tôi đói đã tuần nay giữ chốt
Cũng như anh đang thiếu muối đói cơm
Vậy mà anh đã nhường
Cho tôi vắt cơm, xuất của anh để anh nhịn đói!
Tôi cầm vắt cơm, lòng mừng bối rối
Nhìn vắt cơm- nhìn anh, tôi rưng rức khóc thầm!
Một tháng sau, tôi ngất xỉu dưới hầm
Khi biết tin anh, đã hy sinh dưới đồng bằng giữ ấp
Anh đã cho tôi vắt cơm, cho tôi sống
Còn anh thì hy sinh, lúc ấy đói hay no?
Nhiều đêm tôi nằm mơ
Thấy anh cho tôi vắt cơm ngày ấy
Tôi đi tìm quê anh, tìm hoài không thấy
Chỉ mong biết nhà, để được thắp nén hương
Để tạ ơn anh người bạn chiến trường
Đã cho tôi vắt cơm, đã cho tôi sống
Nhớ thương anh, tôi lập ban thờ bái vọng
Ơn nghĩa này, tôi không thể nào quên!
Nguyễn Hồng Quang
Hội VHNT tỉnh Thái Nguyên