Bến cảng Nhà Rồng (TP.Sài Gòn) năm 1911
Ảnh internet
Dòng sông xanh còn in hình ghi nhớ:
Những tháng ngày thời thanh niên Bác ở Sài Gòn
Người hiểu rõ tội ác quân thù xâm lược
Dân ta làm kiệt sức dưới ách xâm lăng đàn áp
“Sài Gòn trực trị” uất ức dưới ách thực dân…
Sài Gòn khác nhiều xứ Huế
Bên nước Pháp chắc là văn minh hơn?
Ta phải sang để để tận mắt kiếm tìm cái ta cần có
Đâu hai vòi thực dân hút máu nhơn nhơn…
Chúng sang đây xây nhà tù nhiều hơn trường học
Biến dân ta thành người ngựa – ngựa người
Có thấu không hỡi nhân dân nước Pháp
Tội ác thực dân xứ thuộc địa ngút trời!
Những ngày Bác ở Sài Gòn
Cón thêm nhiều người bạn mới
Có thêm ân nhân, như chú Tư Đờn
Có thêm ý chí, niềm tin tìm đường cứu nước!
Những ngày Bác ở Sài Gòn
Học làm người thợ
Học nuôi ý chí
Học trong trường đời!
Những ngày Bác ở Sài Gòn
Gặp lại ông thầy người Pháp
từng thổi ngọn lửa nhân văn
Gặp lại cô Vân người bạn tri kỉ
Rất mực yêu thương nhưng không thể… dừng chân!
Nước mắt biệt ly không làm Người nản chí
Học thêm bài học đoàn kết nhân quần!
Học thêm bao học ơn sâu nghĩa nặng
Học thêm bài học vì việc lớn biết che giấu hờn căm!
Những ngày Bác ở Sài Gòn
Chuẩn bị hành trang lên đường
Bằng bàn tay, khối óc, trái tim
Sẵn sàng vượt đại dương, biển lớn!
Anh lần mò may gặp lại cha
– Không lo tìm đường cứu nước tìm gặp cha làm gì?
Con đi xa, chưa biết bao giờ gặp lại!
Từ biệt cha, hai cha con ôm nhau tràn nước mắt
Những ngày Bác ở Sài Gòn
Sài Gòn thành quê hương mới
Mồ hôi đổ, dòng kênh xanh còn đó, đợi chờ
Bao giờ trở lại? Ai thương nhớ ngẩn ngơ!
Sài Gòn thành máu thịt trong Người
Thành máu trong tim và thương nhớ khôn nguôi
Bao nghĩa tình bao giờ trả được
Nợ nước tình nhà, ơn nghĩa giữa gian truân…
Những ngày Bác ở Sài Gòn
Ở trong dân Người thấu rõ lòng dân
Hiểu rõ bạn bè, biết bao người yêu nước
Biết sức mạnh nhân lên, biết tạo thế chờ thời!
Những ngày Bác ở Sài Gòn thương nhớ ơi
Biết đâu hướng mặt trời tương lai soi sáng
Bằng bàn tay, khối óc, trái tim
Sẵn sàng vượt đại dương, biển lớn!
“Hẹn gặp lại Sài Gòn!”
Sài Gòn sẽ đón… Người về, hẹn gặp
Một sáng mai hồng nắng đỏ bờ sông
Xôn xao còi tàu giục dã bước chân…
Từ đó Người xa quê
Và từ đó ta nghe tiếng âm vang
Nguyễn Ái Quốc vọng về
Rồi Hồ Chí Minh vang vang lời Tuyên ngôn độc lập
Từ đó đồng bào miền Nam chờ Bác trở lại Sài Gòn!
Hồ Chí Minh thành sức sống núi sông,
sức mạnh nhân dân
Trong những ngày tăm tối
Thành sức quật khởi
Thành ngọn cờ giải phóng… miền Nam!
Dòng sông Sài Gòn nỗi thương nhớ mênh mang!
18/5/2015
HỒ BÁ THÂM