Chợt gặp em
Trên đường ra trận
Giữa Trường Sơn đại ngàn
Ầm ào và tất bật
Vai em gầy, eo lượn, gùi cao
Gạo muối trên vai
Em tới chiến trường nào
Đời lính xông pha
Đâu dám mơ đến má đào
Chỉ tại em
Chợt hiện ra như cô Tấm
Thương em áo lưng ướt đẫm
Anh mơ làm gió hong khô
Em mỉm cười
Nụ cười như cánh võng đung đưa
Khiến cả hàng quân xao động
Ai cũng tưởng
Em cười riêng cho mình vậy
Trường Sơn như sững lại
Nhìn em xa khuất… sau gùi
Anh kịp nhận ra
Đôi mắt em trẻ hơn cả nụ cười
Như trao anh một niềm tin rất lạ
Anh vội cất đôi mắt hình chiếc lá
Vào túi cóc trái tim hẹn ngày gặp lại
Trả về em nụ cười và ánh mắt
Của Trường Sơn./.
Việt Phát