Có nơi đâu trên thế giới nầy
mỗi tấc đất được đo bằng máu
mỗi dòng sông đong đầy nước mắt
chảy vào lòng thăm thẳm nỗi đau
Tôi về với Quảng Trị hôm nay
không phải cuộc hành trình
xuôi Nam ngược Bắc
mà đến vớỉ Người bằng từng trang viết
xúc động ngậm ngùi da diết tri ân
Cứ mỗi lần qua Đường 9 Khe Sanh
đứng giữa Hiền Lương nhìn về Thành cố
nắng Gio Lỉnh mưa chiều Cam Lộ
sóng Cửa Tùng vỗ Cồn Cỏ tiền tiêu
Giọt sụt sùi ướt sợi mưa chiều
nhớ Vĩnh Lỉnh bầu trời chảo lửa
Vịnh Mốc, Cồn Tiên, hàng dừa Dốc Miếu
cầu Dakrong mẳc võng Trường Sơn
Con đường mòn thiêu đốtt căm hờn
nơi nghĩa trang các anh nằm yên nghỉ
sông Thạch Hãn xuôi dòng huyền thoại
đón người về lấp lánh những hoa đăng
Quảng Trị ơi!
Nửa thế kỷ một chặng đường
cháy bỏng ước mơ và đầy khát vọng
dòng sông xưa đôi bờ lặng sóng
nâng bước con tàu vươn đến biến tương lai.
Tác giả tại Bảo tàng Thành cổ Quảng Trị
Điện Bàn, 08/04/2022
Hà Sáu