Quê ngoại

Đăng lúc: 18-03-2025 1:40 Chiều - Đã xem: 22 lượt xem In bài viết

Ảnh internet  

Mẹ dắt con về quê ngoại

Mưa phùn níu trạc[1] áo tơi

Tháng chạp rét run bờ ruộng

Gió đông thổi ngược nón cời.

 

Bà ngoại cơi hồng bếp lửa

Hương đồng thơm chiều ba mươi

Ông ngoại tựa lưng tràng kỷ

Câu Kiều lúc đầy, lúc vơi.

 

Chiến tranh ngày càng lan rộng

Pháo hạm đêm đêm đì đùng

Máy bay ngày ngày bom dội

Quê ngoại ngút trời lửa nung.

 

Cậu, dì một chiều đến lớp

Máu loang trang sách học trò

Khăn tang trắng đầu nhà ngoại

Câu Kiều lặng đến bây giờ.

 

Bạn bè chăn trâu thuở nhỏ

Nối nhau xẻ dọc Trường Sơn

Phút giây dừng chân tuyến lửa

Râm ran hỏi chuyện hậu phương.

 

Nay con trở về quê ngoại

Ông bà khuất nẻo núi đồi

Mộ mẹ khói hương lặng lẽ

Dáng cha hoá áng mây trôi.

 

Con đi mọi miền đất nước

Không đâu như ở quê mình

Câu ca áo tơi nón lá

Đằm sâu non nước nghĩa tình./.

          Đậu Trung Thành

Hội viên Chi hội VHNT Trường Sơn Đà Nẵng.


[1] Dây (từ địa phương)