Ảnh internet
Thơ viết lên chiếc lá chò
Mỡ thay mực viết kiến bò đến ăn[1]
Câu thơ kiến chạm hoa văn
Khắc ghi thiếu thốn khó khăn chiến trường
Câu thơ tình thắm yêu thương
Năm xưa tôi viết trên đường đi B
Ý thơ là một lời thề
Đánh thắng giặc Mỹ mới về quê hương!
Gửi người yêu ở hậu phương
Đi bừa, đi cấy súng trường quàng vai
Đánh Mỹ ác liệt lâu dài
Mà tôi lại dám nay mai anh về?
Gặp hôm cơm sống cơm khê
Thơ tôi cất vội không đề gửi em
Tôi lại lấy ảnh ra xem
Người yêu má lúm đồng tiền thật duyên
Bây giờ nhớ nhớ quên quên
Người yêu xưa ấy có tên là gì?
Ngày tôi nhập ngũ ra đi
Em gói cái gì vội đến tặng tôi?
Hôm nay ra bến sông ngồi
Giật mình thấy cũng nhiều người tới đây
Mắt nhìn ngơ ngác sông này
Cái tên bến nước chẳng thay đổi dòng
Sao lại là bến không chồng
Bến nào không vợ, bao dòng sông quê?
Các ông bà mắt đỏ hoe
Giống tôi đang nghĩ nhớ về ai sao?
Nguyễn Hồng Quang
Hội VHNT tỉnh Thái Nguyên
[1] Truyền thuyết Nguyễn Trãi dùng mỡ viết chữ “Lê Lợi vi quân, Nguyễn Trãi vi thần” lên lá cây cho kiến đục rồi thả trôi trên sông, suối để tuyên truyền, vận động quần chúng khắp nơi hưởng ứng cuộc khởi nghĩa chống giặc Minh do Lê Lợi lãnh đạo, Nguyễn Trãi phò tá… rất phổ biến, được ghi chép trong sách vở.