
Ảnh internet
Bấy lâu bất kiến kỳ thanh
Xa xôi thêm nữa bất danh kỳ hình
Vậy mà thơ đọc lung linh
Thơ hay – hay bóng dáng hình người thơ?
Phải chăng Huế chốn mộng mơ
Sông Hương – hương tỏa sông chờ đợi ai?
Màu tím Huế chẳng hề phai
Tiếng dạ Huế – đã làm ai nao lòng!
Nhớ lần tôi bị đuối sông
Chìm trong đôi mắt tuổi hồng cứu tôi
Em thương anh giải phóng ơi
Vết thương anh thế trời ơi là trời!
Em xé áo tím trên người
Băng cho anh kín còn người em sao?
Tôi ngất đi đau nỗi đau
Bao giờ lành được áo màu tím em.
Đọc thơ lạ lạ quen quen
Giọng thơ tiếng dạ giống em ngày nào
Thế rồi cháy ở chiêm bao
Tình yêu Xứ Huế ngọt ngào mộng mơ
Tôi mang duyên nợ vào thơ
Với màu tím Huế mà phơ phạc người
Ơn em đã cứu mạng tôi
Tiếng dạ em ngọt suốt đời nhớ em!
Nguyễn Hồng Quang









































































