Con viết bài thơ dâng kính cha
Phòng một ngày cha phải đi xa
Về Suối Ngọc núi Vàng Tiên thần bí
Từ cõi trần: còn thơm thảo ngân nga…
Cha kính yêu của chúng con ơi!
Xin quỳ lạy: viết những lời kính trọng
Cha sinh ra giữa một thời lửa bỏng
Nước mất, nhà xiêu nghèo đói xác xơ!
Đất Thạch Long cây lá phật phờ
Nắng lửa bảo giông dật dờ trước ngõ
Cây xoài to đình miếu chẳng còn
Ôm một thời kỉ niệm của cha.?
Cha ơi cha giờ hãy còn đây:
Vẫn vẹn nguyên cái giếng Voọc quê nhà
Đập Con Sang, Chợ Vực, Dăm Già
Cồn Nhà Trẹ, gò đất Chùa Bội.
Nơi cha tìm thoáng mát dưới trời mây
Nơi tụ khí hồn thiêng sông núi
Nơi ông bà và mẹ đã ngủ yên
Con viết bài thơ nghe gió rít ngoài hiên!
Đêm Hà Nội xạc xào hư ảo
Vọng trời đêm: nghe khúc hát Đồng Giao
Bóng hình cha như Phù Đổng thủa nào?
Trai tráng; oai phong; tận tình xông xáo
Bước chân đi thầm kín lắng sâu.
Súng tuốt lưỡi lê lưng gùi xác pháo
Tự vệ quân luyện tập giữ quê nhà
Đất Thạch Hà in dấu chân cha…
Người cán bộ đoàn đi tuyên truyền cách mạng.
Một ngày vinh quang dưới cờ của Đảng
Cha tự hào là người đảng viên Đảng công sản Việt Nam
Cha đã đi qua những tháng năm
Tiếp đạn tải lương, phục kích đánh giặc!
Lội suối trèo đèo, ngược ngàn lên Tây Bắc
Một thời trai trẻ,nếm mật nằm gai!
Yên Bái – Lao Cai xuôi về Phú Thọ
Dòng người đi ào ào trong gió
Đoàn quân đi: rầm rập bước chân xa
Cùng nước non góp sức xuân thì
Như hạt muối hòa vào lòng biển cả.
Mặn sóng xua bờ, Đất Nước hát tình ca…
Con viết bài thơ dâng kính cha
Đêm Hà Nội xạc xào cây lá
Gió Hồ Tây lồng lộng thổi về
Bước chân ai gõ cuối bờ đê?
Nghe từ phía sông Hồng cuộn sóng!
Vọng từ sân ga, khắc khoải tiếng còi tàu
Theo bước chân cha từ thời trai trẻ.
Xuân chiến khu thắng lợi cha về
Vui sum họp gia đình, bà con làng xóm
Cuốc đất trồng cây xây dựng quê hương
Tổ chức đổi công làm lụng bớt nghèo
Góp ruộng góp trâu làm ăn hợp tác
Người người nhà nhà làm theo lời Bác
Đất Nam Giang từng bước đổi thay
Cha nuôi chúng con khôn lớn từng ngày
Mười bảy tuổi con đã vào tự vệ
Súng chắc trong tay giữ đất quê nhà
Một trưa hè trận địa Cầu Nga
Con cùng đồng đội bắn rơi tàu bay Mỹ!
Cha vẫn chưa tin con đã trưởng thành
Theo bước chân quân hành
Cả Đất Nước thét gào đi đánh giặc!
Từ anh dân quê chân đất áo bạc
Tạm biệt mẹ cha, khoác súng lên đường
Tạm biệt quê hương mắt biếc người thương
Chúng con băng qua trăm suối ngàn rừng
Chúng con vượt qua mưa bom thác lũ!
Đứa vào tận đồng bằng sông Vàm Cỏ
Đứa đi về miền đất biên cương
Riêng con ờ lại Hiền Lương
Đôi bờ Bến Hải mở đường thông xe…
Chúng con đi: giữ vững lời thề:
Quyết chiến đấu và quyết chiến thắng!
Đánh tan giặc Mỹ mới về quê hương.
Chúng con hành quân truy lùng giặc đánh!
Chúng con hành quân khắp mọi chiến trường
Chúng con đi khắp mọi nẻo đường
Súng nặng đè vai lưng gùi máu lửa
Tuốt lưỡi lê xông trận thét gào!
Trong khói bom lửa đạn gian lao
Máu đổ chiến hào đạp lên xác giặc!
Sống và chết kề trong gang tấc,
Mà chúng con luôn nhớ mẹ thương cha…
Tháng năm chiến chinh giờ đã lùi xa.
Mà đau đáu lòng con tri kỷ
Thương lắm tình cha một thời đánh Mỹ!
Tuổi già nua vẫn hát dân ca…
Lời ru của cha trầm bổng ngân nga
Đàn cháu nhỏ cười vui ríu rít
Dặm cổ xưa lời buồn da diết.
Thoang thoảng bay lan tỏa đến xa vời…
“… Đất Đồng môn dệt vải
Đất Cố Đạm vắt nồi
Đất Chế xạ bầy tui
Tay nón với tay oi
Ra giữa bại giữa bồi
Bắt một nạm Cáy hôi
Về đâm đâm phơi phơi
Mai đưa lên Trẻn chợ
Mua một trự bà nì?
Mua cho hai trự bà ni?
Ruốc tui ngon bằng năm ruốc chợ.
Ruốc tui ngọt bằng mười ruốc chợ…“
…Con viết bài thơ dâng kính cha!
Nhòa nước mắt đèn khuya lấp lóa.
Đêm Hà Nội xạc xào cây lá
Gió Hồ Tây lồng lộng thổi về
Bước chân ai gõ cuối bờ đê?
Nghe từ phía sông Hồng cuộn sóng!
Giấc ngủ khuya mềm say giấc mộng
Mai con về …đọc thơ để cha nghe..!?
Viết tháng Chạp năm 2005
NhaTrang: 4/9/2018
Trương Hữu Hạnh