Ảnh internet
Thời thế tạo anh hùng
Đất nước vững tin và tự hào có Anh trong cuộc chiến…
1-Hát về Anh – Người “đốt lò vĩ đại”
Lửa hồng vẫn âm ỉ trong tro trong trấu
Anh đã bao lần nung nấu rồi lửa hùng đã bùng lên
Anh nhóm lửa “đốt lò” không quản ngày đêm
Không quản hiểm nguy. Tuổi cao chí lớn
Thời lắm kẻ thành “quan tham” nhân danh cách mạng
Anh – Người đốt lò anh dũng bao phen
Những cây nào không muốn tươi tốt, bình yên
Thành củi vào lò… lửa hùng bùng lên mạnh mẽ
Bao kẻ tham lam… trăm phương ngàn kế
Ngọn lửa từ lòng dân sẽ “hóa kiếp”… là đây
Củi khô củi tươi rồi cũng sẽ cháy… ngay
Ngọn lửa chính nhân quét bay bẩy tham nhũng!
Cản lực ở đâu đột phá khâu nào”
Ở đâu chắn che ở đâu ô dù, bảo kê, đồng lõa
Dựa vào đâu bảo kiếm là đâu?
Đâu điểm tựa ta làm đòn bẫy?
Vẫn ngọn lửa trí nhân từ lò cách mạng
Anh thành “người đốt lò” cho cuộc sống bình yên
Ta hát mãi về Anh người chiến sĩ của Niềm tin
Theo gương Bác Hồ: Cần – Kiệm – Liêm – Chính…
Bàn tay sạch, bàn tay thép gang người lính
Anh “nhóm lửa đốt lò” không quản ngày đêm
Đoàn kết quân dân. Thông suốt dọc ngang. Tuổi cao bản lĩnh
“Người đốt lò vĩ đại”. Ta hát mãi về Anh!
2-Anh – một con người bình dị
Anh một con người bình dị
Nghĩa thầy trò bè bạn thủy chung
Đến thăm nhau chức tước bỏ ngoài sân
Ôm nhau tâm tình cười như một thủa…
Sống nghĩa tình một đời sáng tỏ
Luôn nêu gương đạo đức tư tưởng Bác Hồ
Theo thời đại mà vẫn quý trọng đạo lý ông cha
Qua bao dòng sông phù sa bãi bồi chân lý…
Nhớ thủa đến trường học hành chăm chỉ
Lám sếp trọng nhân viên trọn cả lý tình
Anh sâu sát lắng nghe và thấu hiểu…
Tình nghĩa lo toan như chủ một gia đình
Thành lãnh tụ quốc gia Anh lo tròn đạo hiếu
Thân dân vì dân do dân kính dân
Lo đất nước nguy nan từ lúc bình an
Thời cơ nào với nguy cơ rình rập!
Lòng tham lam như bệnh dịch lan tràn
Phòng chống nào đây khử trừ “vi trùng, vi rút”
Xây phòng tuyến toàn diện toàn dân
Cuộc chiến âm thầm mà quyết liệt
Là “giặc nội xâm” Anh lo trị trước
Đau một người cứu cả muôn người
Anh lẫy Kiều, đọc ca dao… cay đắng ngọi bùi
Mưa dầm thấm sâu tốt tươi bền gốc
Đêm không ngủ tóc Anh càng bạc
Da thêm nhăn tim óc hao mòn
Lời chăm sóc ân tình đồng chí, vợ con
Thêm năng lượng hồi sinh hội tụ nhân tâm trời đất…
Khi Anh ở đỉnh cao quyền lực
Vẫn bình dị như một người dãn
Không lợi dụng bạc tiền quyền chức
Sống thanh cao ung dung nho nhã bậc trí nhân
Thiêng liêng đạo lý làm “quan” lo cho dân nước
Tiền bạc nhiều khi chết có mang được đi đâu
Đừng sống mà như đã tử từ lâu!…
Danh dự con người mới là quý nhất
Ta hát mãi về Anh một con người nghĩa liệt
Dáng hiền từ mà chống “giặc” kiên cường
Tạc tượng vào lòng dân muôn đời thao thiết!
Theo gương sáng Bác Hồ dân trọng dân thương!
3- Anh cùng Đảng cùng Dân
Tôi đã thấy Anh say sưa trên từng trang sách Mác
Trến mái trường xưa rèn rũa miệt mài
Những tháng ngày Hà Nội đánh B 52
Những trận Gio Linh, Cồn Tiên, Dốc Miếu…
Ôi những tháng ngày Việt Nam kỳ diệu
Chiến dịch Hồ Chí Minh ta lắng nghe Tổng Bí thư Lê Duẩn dặn dò
Từ mái trường mang tên Bác náo nức cùng bước chân quân giải phóng sớm trưa
Thời đại mới nung nấu suy tư tìm ra chân lý mới…
Tôi đã thấy Anh đến những cánh đồng xưởng thợ
Những tháng năm tiếp tục đổi mới trằn trọc tìm đường
Nhân giống tốt từ khắp nẻo quê hương
Cùng Đảng củng Dân vượt bao khốn khó
Học bài học từ máu xương lịch sử
Từ tiền nhân tiền nhiệm phải trả giá những mùa màng
Cờ đến tay Anh và lịch sử sang trang
Phải diệt “giặc nội xâm” giữ vững bền chế độ
“Nếm mật năm gai” với bao đèo cao trắc trở
Bao vực sâu đêm tối… lần mò
Theo ngôi sao Bắc Đẩu Bác Hồ
Anh đã quyết “đốt lò” trừ tham lam hiếp cướp
Thời đổi mới kinh tế nở hoa thị trường hội nhập
Nhưng cũng lắm “đạn bọc đường” tiền bạc bán mua
Len lỏi ngóc ngách bóp chết trái tim nhân phẩm thắng thua
Đạo đức suy đồi nhân cách lực quyền tha hóa!
Ôi tiền bạc giàu sang đâu phải là tất cả
Còn đâu là nhân tâm đạo lý làm Người
Đâu tương lai kêu gọi giục mời
Đâu hạnh phúc trên con đường thịnh vượng?
Niềm tin yêu Dân gửi vào Đảng
Anh đi đầu nêu gương cùng Đảng cùng Dân
Ngọn cờ nghĩa khí tụ hội nhân quần
Khơi mầm tốt diệt trừ sâu bệnh…
Là con người đâu phải là thần thánh
Tay phải sạch tâm phải sáng trong mới làm nên việc lớn
Khổ luyện từ trong gia đình, phải đi trước làm gương
Chẳng bạc tiền quyền uy nào khuất phục!
Dân yên lòng và đất nước hạnh phúc
Khi có được những người trí nhân tâm sáng như Anh
Ôi cơ đồ vinh quang Tổ quốc Việt Nam
Chưa bao giờ có được như hôm nay… trên trường quốc tế!
Một tay dựng xây – Một tay chiến đấu
Bao thách đố trong ngoài thiên tai địch họa bủa quanh
Phải thắng ngọn núi vực sâu hiểm trở chính mình
Để hạnh phúc, hùng cường trước hết “phải lo trừ bạo”
Thiên cơ – Địa cơ – Nhân cơ nắm vững thế thái nhân tình
Dựa chắc vào Dân sức mạnh thánh thần kho khăn nào cũng vượt
Anh phát cờ nghĩa khí tuyến đầu
Nhân nghĩa thắng tham lam “hung tàn bạo ngược”!
4- Anh lắng nghe và hành động
Anh luôn lắng nghe đồng bào đồng chí,
Lằng nghe cử tri, chắt lọc lẽ phải ý hay
Thẳng thắn bao điều trăn trở trong ngoài
Những thời cơ và cam go thách thức
Trong ta có bao người tham lam tham vọng quá trời!
Họ không thắng nỗi cám dỗ ngon ngọt ở đời
Bộ trưởng mà ôm cả va ly đô la lại quả
Về nhà giấu cả vợ con… giờ ngồi tù bóc lịch… hối hận cũng muộn rồi
Ôi thôi! “Cũng là thể diện quốc gia
Quan trên trông xuống người ta trông vào…”
Thế mà họ cứ ào ào…
Len la lén lút (vali) “phong bao phong bì”!
Họ cài cắm đủ thứ vào chính sách
Cài cắm vào hệ thống cả đệ tử con em
Nhất quen nhì biết… bất chấp pháp quyền đạo lý
Họ không còn biết sợ chỉ cần cướp được nhiều đất cát bạc tiền…
Rồi “những chuyến tàu vét”
Những “hoàng hôn nhiệm kỳ”
Lợi dụng có sơ hở là bóc là cướp
Trục lợi đất đai tài nguyên chuyện dài nhiều tập
lập dự án… “hoa hồng”, ăn chặn của dân
Cứ tưởng “bức tượng” ấy mặt mũi hào nhoáng
Vỡ ra mới thấy đầy rác bên trong
Trong bão giông mới thấy đâu thật giả
Thử lửa mới hay đất hay vàng?
Họ mafia kéo bè kết cánh
“Ăn của dân không trừ thứ gì” kể cả khi dân bệnh tật loay hoay
Thoái hóa, biến chất, suy thoái mà nói đạo đức “rất hay”
Loại này, phải cương quyết thẳng tay xử lý, loại bỏ…
Ai bảo: “kỷ luật, xét xử quan tham sợ thiếu cán bộ, lấy ai làm”
“Cán bộ sẽ chùn tay trách nhiệm?”
Ai sợ thì đứng sang một bên!
Đừng cản đường lý do lý trấu!
“Những đồng chí nào chưa bị lộ”
Hãy tự giác ra khai báo đi, dẫu biết là khó…
Tội sẽ được giảm và có khi khỏi phải vào lò!
Mấy ai nên khôn mà không lỡ dại bao giờ!
Tại sao một thời anh hùng giờ là tội đồ
Tại sao tướng tá “bộ”, “cục”… rụng như sung
Tại sao từ đỉnh cao quyền uy lại bay lại rớt
Quyền lực nào… đâu không bị kiểm soát tự tác tự tung?
Cán bộ thì có ra có vào có lên có xuống
Đất nước đâu thiếu người tài cao đức dày vững vàng bản lĩnh
Làm cán bộ không phải để vinh thân phì gia
Làm lãnh đạo là công bộc của Dân, phải biết liêm sỉ
Trị “đồng chí”, bạn bè mình đau lắm chứ
Nhưng phải chặt cành sâu để cứu cả cây xanh
Trên phải làm gương dưới mới tuân hành
Phải quét sạch bệnh tham lam cá nhân vị kỷ!
Chống “giặc nội xâm” là ta phải chống “ta” (!)
Cùng anh em đồng chí một nhà
Dù đã từng có công lao nhưng giờ hỏng hư quá xá…
Không thể khoan nhượng mà phải nghiêm trị thẳng tay!
Dân ta “trăm tay nghìn mắt”
Có gì giấu được dân đâu và sức mạnh nhân dân là huyền diệu vô cùng
“Khó mười làm không dân cũng chịu
Khó trăm lần dân liệu cũng xong!”
Và việc gì cũng phải thông suốt dọc ngang trên dưới
Dân đồng lòng chẳng kẻ thù nào không thắng, phải không
“Khó khăn khắc phục”, “không bao giờ khuất phục
Đến cả chim rừng cũng hát vang như vậy đỉnh trường Sơn!
5- Giấc mơ gặp Bác Hồ
Trong một giắc mơ Anh đã gặp Bác Hồ
Hai Bác cháu ngồi bên bờ suối Lênin núi Mác
Mặt trời đỏ và Mai trắng nắng rung rinh
Thế thái nhân tình loanh quanh đèo dốc ….
Bác hỏi thăm đồng bào và luôn dõi theo từng bước
Anh thưa việc tìm kế sách chiến đấu, cứu nước, dựng xây
Bắc rằng, Dân là gốc Nước, Dân vi quí
Lám sạch bộ máy! Đảng biết tin Dân vì Dân sẽ có sinh kế diệu kỳ!
Bệnh ích kỷ, tham lam phải điều trị và quét đi
Pháp quyền linh diệu cần nắm chắc
Đừng quên “pháp luật bất vị thân” mà mất thiêng
Thời đã đến bất biến dĩ biến phải đi liền
Bác nhắc: đứng đầu mà không gương mẫu
“Thượng bất chính” ắt là hạ tác loạn đấy thôi
Phòng quan trọng hơn chống
Xây nền bền vững chiến sẽ thắng mọi trở lực trên đời!
Bình minh gà gáy… Bác ơi Bác đi rồi
Anh lặng người… nhớ Bác lệ mắt rơi
Lá cờ mãi thắm, mặt trời đó
Hoa Mai bên suối nắng vàng tươi…
Ba Đình còn đó bóng hồn Người
Ai nỡ quên lời Bác dặn lúc cuối đời
Di chúc sáng mãi lời thầm nhắc
Lồng lộng Bác Hồ tấm gương soi!
6- Tâm tình cùng gia đình
Gia đình mình đã chọn con đường sướng khổ cùng nhân dân
Ta đi dến cùng vì đất nước mạnh giàu nhân dân hạnh phúc
Ta yêu thương chung thủy trọn đời
Sống làm gương, trọng danh dự làm người!
Bọn xấu nhiều ma chước quỉ
Hay lách luồn “cửa sau” mình cần chú ý tránh xa
Một phút mềm lòng… là sẽ hóa… ma
Sai lầm không sao hối kịp…
Phải tu mình và thật sự cảnh giác!
Các con phải tự lực
Không thể “cua cậy càng cá cậy vây”
Phải bằng đôi chân… tài năng đức hạnh
Tin các con sẽ chiến thắng giữa khúc khuỷu đường đời!
Cha bận bịu nhiều việc non việc nước
Mình cùng các con gắng lo toàn sau trước
Ngày cưới các con tổ chức tiệc chỉ ở nội bộ thân thích gia đình
Tránh nhiều kẻ kiếm chác mánh mung lợi dụng…
Gia đình ấm êm, bền vững, tin nhau
Lấy danh dự làm đầu
Gia đình mình có gì thiếu thốn
“Ta chỉ sống một lần sống sao cho đáng sống”!
Cây đào nở hoa thương thơm thoảng thoảng
Cả nhà cười vui Xuân đã về
Đón mừng năm mới
Yên bình và thắng lợi!
7-Người đốt lò vĩ đại mãi âm vang!
Những “Việt Á”, những “chuyến bay giải cứu”…
Trục lợi kết bè… trên mồ hôi xương máu nhân dân
Cả trong lúc dân gặp hoạn nạn khó khăn!
Không trừ được, an nguy dân tộc!
Lũ tham tàn hoành hoành như “đại dịch”
Lúc âm thầm lúc bùng phát nơi nơi
Chốn quan trường đâu yên ổn nữa rồi
Lũ lũ “nội xâm”! Phải ra tay trừ bạo
Anh – Người – Chiến sĩ không quản chỉ giông bão
Anh - Người đốt lò thiêu cháy tham tàn
Dáng hiền từ mà dũng mãnh hiên ngang
Kiên trì kiên cường đốt lò thiêu tham lam bạo ngược!
“Quay đầu là bờ” lời anh tha thiết
Ai lỡ “nhúng chàm” thì tự giác rửa tay đi
“Chữa bệnh cứu người” nhân ái từ bi
Tự tâm sai phải sửa, bẩn thì phải tắm rửa đi cho hết…
Mưu lược kiên tâm dò tìm dọc ngang từng bước
Chúng trốn chốn xa hiểm hóc nào ta cũng lôi ra
“Không vùng cấm” phải loại kẻ tà ma
“Không ngoại lệ” nhân ái nhân văn mà quyết liệt
Củi nhỏ củi to nào cũng đều cháy hết
Ngọn lửa nhân dân bùng đốt lũ trục lợi tham tàn
Anh – Người đốt lò vĩ đại mãi âm vang
Quyết an dân, phúc họa lo xa sau trước….
Một đời luyện rèn anh minh vì dân vì nước
Lòng sáng trong theo gương Bác Hồ
Sống giản dị, nói là làm chẳng sợ sóng xô
Vững chèo lái dân tin yêu mãi mãi!
Ngọn lửa nhân dân đốt ma quái tham tàn trục lợi
Dáng hiền từ mà dũng mãnh hiên ngang
Anh – Người – Chiến sĩ không quản chỉ vực sâu dốc núi
Anh – “Người đốt lò vĩ đại”… mãi âm vang!
8- Gương sáng Anh soi mãi cho đời!
Rồi một ngày Anh từ giã “chiến trường”.
Như người lính sau một thời chiến trận
Chiến đấu dựng xây cho hòa bình bất tận
Cho sạch bóng “nội xâm” đất nước vững bền!
Rồi Anh sẽ lui vào hậu trường khi đã cao niên
Tin lớp trẻ… “tre già măng mọc”
“Hậu sinh khả úy” trên con đường bước tiếp
Đổi mới dựng xây không quên chuyện “đốt lò” quyết liệt!
Như “đồng khởi” một thời cả nước phải chăm lo
Quét cho hết lũ quan tham nhũng nhiễu
Lại “nổi lửa lên” cho sáng bừng dưới trên dọc ngang mọi nẻo
Làm sạch rác rưởi nhuốc nhơ cho xanh đẹp quê hương!
Anh lo đổi mới tạo dựng nền môi trường vững bền
“Nhốt quyền lực trong lồng thể chế”
Dù lòng tham vô biên cũng không thể
Không muốn không cần… tham nhũng mới vững mãi âu vàng!
Anh yên tâm khi từ giã “chiến trường”.
Trao bảo bối cho thế hệ xuân thì bước tiếp
Như sen hồng vẫn một đời thanh bạch
Giữa thị trường nhiều cạm bẩy nhiễu nhương!
Như một thời “đi dân nhớ ở dân thương”
Vẫn “người ơi người ở đừng về” nghe lời dân hát!
Từ thẳm sâu lòng ta ngọn lửa trí nhân da diết
Gương sáng Anh ánh sao Khuê soi mãi mãi cho đời!
Đất nước vững tin và tự hào có Anh trong cuộc chiến…
TPHCM, tháng 12/2020 – 1/2023
HỒ BÁ THÂM