Cầu Cấm mới (bên trái) và cầu Cấm cũ
(ảnh: ĐST)
Từ Ngã Ba này ta qua Cầu Cấm
Nơi “thắt nút” đường ta ra trận[i]
Máy bay thù đánh chặn ngày đêm
Lấp hố thông cầu những bàn tay em
Bàn tay mềm mại hái hoa mừng bạn
Bàn tay thêu cánh bầu câu tặng người ra tiền tuyến
Bàn tay còn vương nét mực học trò…
Cần cuốc cầm choòng… san hố bom, những chuyến xe chờ
Ôi từ Ngã Ba này sinh tử!
Đây Cầu Cấm ngày đêm rực lửa
Tóc cháy sém áo sờn rách bươm
Ngã xuống lại đứng lên, nén những đau thương
Đắp vội mồ bạn… lại lao ra trận tuyến
Bát cơm chưa kịp bưng lên bom đạn đã ngút trời
Không thể tắc đường tim ta ngừng đập anh ơi
Máu trộn đất ! Ôi lại bạn bè ly biệt !
Lòng thù căm vang lên trời bao tiếng thét…
Ôi một thời Cầu Cấm thế sao quên !
Hơn năm mươi mùa xuân rồi da diết trong tim
Mỗi lần ta qua Cầu Cấm…
Ngã Ba hôm nay con đường mở rộng
Bạn bè ta tóc trắng lưng còm
Cháu con tung tăng đến lớp đến trường
Những ngôi nhà tầng vươn lên trời xanh ngăn ngắt
Vẫn nhớ vẫn thương vẫn nụ cười và nước mắt
Đâu Tượng đài Cầu Cấm thắp hương
Đâu chuông đồng treo lên ta đánh
Đâu âm vang trời đất lòng người… ?
Gọi những linh hồn một thời quyết thắng
Đâu những anh hùng liệt sĩ tuổi đôi mươi
Về cùng ta thỏa mong tâm sự bạn bè ơi
Bao ước ao chờ ngày thống nhất…
Chiếc khăn đôi bầu câu trắng muốt còn đây
Nào vang lên tiếng chuông thao thiết
Chuyện lứa đôi hạnh phúc cầm tay…
Cầu Cấm ta về hương trời,hương đất say say!
25/5/2018
Hồ Bá Thâm
[i] Cầu Cấm (ở Nghi Lộc, Nghệ An) nơi thắt nút ba huyết mạch giao thông đường bộ 1A; đường sắt Bắc – Nam; đường thủy (kênh Nhà Lê). Riêng năm 1967, bọn giặc lái Mỹ trút xuống cầu Cấm 27.000 quả bom các loại, tàu chiến thuộc hạm đội 7 bắn vào 5.000 quả đạn pháo từ 175 ly đến 230 ly. 8 giờ 30 phút tối mồng 5/2/1967, một đợt pháo kích tọa độ dội xuống đội hình TNXP đang hối hả san lấp hố bom phía Bắc cầu Cấm, giây lát cướp đi sinh mạng của 15 cán bộ, chiến sĩ đang độ thanh xuân, sung sức.