
Sông Vàm Cỏ Đông.
Nơi bưng biền đêm tối hành quân
Bắp chân em sáng lên dẫn lối
Bước theo lốt chân em bùn lầy nóng hổi
Đi về hướng tàu địch đang quần đảo trên sông
Em là linh hồn của lính đặc công
Tay chỉ hướng, tay đắp lộc bình lên người các anh để lội
Người trần trụi bết lem bùn nhìn nhau mắt nói
Trái tim chúng ta làm nổ tung tàu địch mới hả lòng!
Em cầm tay các anh hẹn chờ sau quẩng lửa tàu cháy trên sông
Tàu địch nổ tung rồi, trung đội các anh còn có ai không?
Em nén khóc ngâm dưới bùn chờ các anh chờ mãi
Chỉ thấy tàu chiến Mỹ, lửa vẫn đang ngùn ngụt cháy
Còn các anh về đâu các anh ơi Vàm Cỏ Đông?
Em ơi em, anh còn sống anh đã về với sông
Để tìm em trên sông Vàm Cỏ
Tìm đồng đội các anh còn nằm dưới đó
Vàm Cỏ Đông xanh trong tím biếc lộc bình
Em về đâu o du kích bưng biền dũng cảm kiên trung
Cho anh nhìn lại bắp chân trần trắng nõn
Đã dẫn lối các anh đi đánh tàu Mỹ trên sông
Vàm Cỏ Đông ơi chảy mãi xanh trong
Anh thả vòng hoa có hoa lộc bình tím biếc
Gửi tới em mà anh chưa biết
Rằng o du kích nhỏ thon em mất hay còn?
Và đồng đội của anh còn nằm lại dưới đáy sông
Vàm Cỏ Đông ơi! Vàm Cỏ Đông ơi! Ôi thương nhớ vô cùng!
Nguyễn Hồng Quang
Hội VHNT tỉnh Thái Nguyên









































































