Sống chung một chén canh rau
Chết nằm xuống giữa đất nâu âm thầm
Em ơi máu nhuộm tuổi xuân
Để xanh cành lá trổ mầm hương hoa
Em ở đó… cạnh bên ta
Chỉ ba tấc đất… mà xa muôn trùng
Thương em những trận sốt rừng
Tóc xanh vơi nửa trắng rừng nguyên sinh
Nén nhang chưa hết nghĩa tình
Nỗi đau của mẹ… bóng hình của con
Một thời xẻ núi lăn bom
Trường Sơn nắng cháy bóng tròn trên lưng…
Tuổi mười tám đẹp vầng trăng
Sáng bên đồng đội… cây xanh gió vờn
Áng mây che những linh hồn
Nghĩa trang ngan ngát khói hương nỗi niềm
Em về với cõi vô biên
Ngàn ngôi sao cháy sáng lên đất trời
Mẹ ru em ngủ à ơi
Anh đứng lặng giữa bồi hồi cơn mưa…
NGUYỄN THỊ ÚT THANH
Cựu TNXP huyện Đồng Phú, tỉnh Bình Phước