Ảnh internet
Cứ mỗi bận Vu Lan vắng mẹ
Thấy mình như đứa trẻ mồ côi
Mẹ xa mấy chục năm rồi
Mà như vẫn thấy không nguôi cõi lòng
Nhớ lắm những chiều đông giá lạnh
Tay mẹ run cắm dảnh mạ non
Thân gầy bì bõm lội bùn
Nuôi đàn con nhỏ lớn khôn từng ngày
Quẫn áo rách mẹ may từng nếp
Những đường kim vá khép vào nhau
Áo nâu sặc sỡ muôn màu
Chong đèn tay mẹ chỉ khâu khéo luồn
Nhớ những lúc đang suôn buổi chợ
Mẹ chưa về sắp nhỏ gào la
Mẹ về bánh đúc bánh đa
Khi thì đoản mía làm quà sướng sao
Giờ mất mẹ đâu nào có nữa
Vu Lan về sắm sửa mâm chay
Cúi xin lạy đấng cao dày
Mong linh hồn mẹ tháng ngày bình an.
Hà Đỗ Tú