Nhập ngũ vào TNXP tham gia Binh trạm 16 khi tuổi đời tròn 17, chị được phân công vào đội vận tải lương thực, vũ khí trên sông Nhật Lệ, Kiến Giang đưa hàng vào Quảng Trị. Vậy mà đã 45 năm trôi qua! Chị là Võ Thị Xuân (ảnh dưới), hội viên Hội Cựu Chiến binh (CCB), Hội Truyền thống Trường Sơn (TTTS), Hội Người Cao tuổi, Tiểu khu 3, thị trấn Quán Hàu,huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình.
Chị kể, ngày đó chiến tranh ác liệt lắm, những chuyến hàng đi dưới làn bom đạn, dưới pháo sáng của máy bay Mỹ, nhưng anh chị em không nãn tay chèo. Cuộc sống của đơn vị cơ cực trăm bề, lấy thuyền làm nhà, mạn thuyền làm gối, gió thay màn. Mệt mỏi, ngủ quên đến khi nước ròng thuyền mắc cạn, những tiếng hò khoan cất lên làm tăng sức mạnh để đẩy thuyền ra sông, làm vui thêm những chuyến hàng ra trận.
Sau ngày thống nhất chị xuất ngũ về địa phương, trở lại với ruộng đồng, chị lấy chồng, sinh hai bé gái nhưng cuộc đời của chị đâu được bình yên. Bệnh khớp, rồi những cơn sốt rét rừng sót lại làm cho tóc xơ cứng, da tím tái để rồi người chồng bội bạc đã bỏ rơi chị, khi nhan sắc nhạt phai.
Một mình nuôi hai đứa con thơ trong căn nhà tạm bợ, cuộc sống vật chất cơ cực, tinh thần mất mát tưởng chừng làm chị gục ngã, suy sụp. Nhưng nhờ có đồng đội động viên giúp đỡ nên chị đã bình tâm vực dậy, lấy 2 đứa con làm chỗ dựa, lấy công việc làm niềm vui để sống.
Được Hội phụ nữ, anh em đồng đội cho vay vốn làm ăn, chị chạy chợ buôn bán, nhưng đời sống không khá lên được. Lợi thế vườn nhà rộng chị nghĩ đến đầu tư chăn nuôi, trồng trọt. Chị bắt tay vào xây dựng chuồng trại chăn nuôi lợn nái, lợn thịt trồng rau, chuối, ủ men làm thức ăn chăn nuôi. Đàn lợn của chị đang sởn sơ thì đổ bệnh rồi chết dần, chị buồn lắm nhưng không nản lòng. Chị đi học tập thêm kinh nghiệm nuôi lợn ở bạn bè, ở các trang trại, ở sách vở. Rồi “ông trời” không phụ công chị, hàng năm chị cũng thu nhập trên vài tấn lợn hơi. Nhưng cũng có khi quá mệt mỏi bởi chị phải gánh vác tất cả các công việc nặng nhọc, những tháng mưa bão chị phải vật lộn với thiên nhiên, có khi ngã bệnh phải tự chăm sóc mình. Nhưng niềm vui thành quả lao động đã giúp chị vượt qua tất cả. Sinh lời, chị tiếp tục mở mang hệ thống chuồng trại chăn nuôi lợn thịt “sạch”, không thức ăn bột chứa chất tăng trưởng. Nhờ “mát tay” nên đàn lợn của chị nhanh lớn, bán được giá, hàng năm chị thu nhập 40 – 50 triệu đồng. Ngoài ra chị còn chăn nuôi gà vịt, trồng rau sạch, mùa nào thức ây, loại tốt thì bán chợ, loại phế phẩm dùng cho chăn nuôi lợn.
Chị rất chu đáo lo lắng cho hàng xóm, giúp con giống, vay vốn làm ăn, thăm hỏi khi hoạn nạn đau ốm, trao đổi về kinh nghiệm chăn nuôi của mình nên được mọi người gần gủi thương yêu chị.
Từ khi làm ăn phát triển, cuộc sống ổn định, các con đã trưởng thành, chị có điều kiện tham gia công tác chính trị – xã hội ở địa phương. Chị được tiểu khu tín nhiệm bầu làm ủy viên Hội Phụ nữ, Ban Thanh tra, tham gia vào Hội làm vườn, đội trưởng đội văn nghệ Hội TTTS của thị trấn. Với cương vị nào chị cũng nhiệt tình và làm tốt các phần hành được giao. Điều đáng vinh dự là chị được bầu vào Đại biểu dự Đại hội CCB của thị trấn nhiệm kỳ 2017 – 2022.
Trong thời gian tới, chị mong muốn tiếp xúc với Ban Liên lạc Binh trạm 16 để tìm hiểu thông tin, điều lệ, sớm được đứng vào hàng ngũ cựu TNXP.
Với những đóng góp của mình chị được Nhà nước tặng Kỷ niệm chương Vì sự nghiệp giải phóng phụ nữ, Kỷ niệm chương Vì sự nghiệp dân số, Kỷ niệm chương Vì sự nghiệp giai cấp Nông dân Việt Nam và nhiều giấy khen khác. Đồng đội Hội CCB, Hội TT TS yêu mến chị, coi chị như người chị cả đáng tin cậy, mến phục./.
Nguyễn Đại Duẫn
Tiểu khu 5, thị trấn Quán Hàu, huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình