Năm nào anh và em chung lối
Đường mòn xưa ta quấn quít bên nhau
Anh nâng niu bông bí vàng mới hái
Cài lên tóc em chơi trò rước cô dâu
Nhớ ngày nào em và anh chung hướng
Kề bên nhau xanh chiếc áo xung phong
Em vô tư bông bí vàng trên tóc
Tải đạn cáng thương gian khổ vẫn không sờn
Em ước trong ngày cưới
Có bông bí vàng cài tóc em thơm
Áo dài hoa bên anh em thẹn thùng
Nhìn nhau mà mơ ước mông lung
Nhưng chỉ là mơ ước
Vẫn bông bí vàng cài tóc năm xưa
Nhưng vì sao em không nở nụ cười
Mà lại nằm ru giấc mơ ngoan
Khi trở về chỉ còn anh trên lối
Ngày bình yên em mãi ở nơi đâu
Anh mân mê bông bí vàng mới hái
Đặt lên mộ phần cô gái xung phong.
TRẦN VIỆT SƠN