Vì sao em lại đi tu
Trường Sơn nhớ bạn mịt mù đạn bom
Phải vì sốt rét hao mòn
Phải vì vết cháy… hãy còn đau sao
Mà em quên thuở má đào
Lửa lòng nồng thắm ai trao ai cầm
Vào chùa để sạch bụi trần
Bao nhiếu trận nước mưa tràn để đâu
Rửa tan đi hết buồn rầu
A di đà Phật em cầu anh mong…
Rồi về cho nhẹ bước chân
Trầm luân mấy kiếp trầm luân tan rồi
Vẫn mong em lại hát cười
Lại câu quan họ à ơi với mình
Em ơi đừng có lặng thinh
Lá đa em quét binh minh rạng dần…
Lần theo tràng hạt tâm thân
Nhớ không cuối dốc chân trần sao rơi…
Xông pha lửa đạn tơi bời
Gió mưa em vẫn nụ cười sáng đêm…
Bây giờ biển lặng trời êm
Vào chùa chi để anh thêm đợi chờ!
Thương nhau để hết vào thơ
Em về hai đứa cùng tu tại nhà!
Mấy trăng đã thấy ngái xa
Kiếp tu em đặng… anh thà qui tiên!
Phật đà Người có linh thiêng
Từ bi xin chút tình riêng một đời!
Trường Sơn nắng gọi chân trời
Hội quân thăm lại một thời đó em!
Về đi, anh lại cùng em
Bụi đau rửa sạch nỗi niềm hương bay
Bạn bè lại ấm bàn tay
Trường Sơn nỗi nhớ tháng ngày bên nhau…
HỒ BÁ THÂM