Chúng tôi hành quân
Vai mang ba lô súng đạn
Chân dép cao su sờn quai
Ngày nghỉ đêm đi
Qua ngã ba khét mùi bom đạn
Không biết đấy là ngã ba Cò Nòi
Nẻo sang Tạ Khoa
Ngả về Hà Nội
Đường thẳng Điện Biên
Chiếc chảo lửa đang sôi lên
Qua mỗi lần bom đạn
Những hố bom sâu
Những cung đường gãy nát
Bao TNXP nằm lại chốn này
Những bác Thư, bác Lả, cô Hay
Cả tuổi thanh xuân chưa một lần hò hẹn
Chúng tôi vượt lên
Gặp những đoàn dân công tải đạn
Những đoàn xe thồ tiếp sức Điện Biên
Rầm rập tiến ra mặt trận
Những cô xung phong má hồng như quả mận
Gặp nhau không nói không rằng
Chỉ nhìn nhau qua ánh mắt
Tay thoăn thoắt lấp hố bom
Nhìn nhau dưới ánh trăng non…
Đường còn dài
Cô gái ơi! Chúng tôi đi nhé
Hòa bình
Tôi trở về quê
Lấy vợ sinh con
Một gia đình êm ấm
Không được gặp, những má hồng quả mận
Không còn gặp những đồng đội khi xưa
Đứng dưới tượng đài
Nhìn bốn phía trời cao đất rộng
Những bản làng đầy sức sống đi lên
Những con đường những cuộc sống bình yên
Những cô gái chàng trai lướt nhẹ trên thảm cỏ
Bước đi nhè nhẹ
Nói thật khe khẽ
Đừng ai chạnh lòng nhé
Nghe chị, nghe anh
Cò Nòi hôm nay hết chiến tranh
Phố xá ào ào mọc lên sầm uất
Những xe tải xe ca ngày đêm tấp nập
Du khách tụ về đây
Nghe gió hát Chiềng Đông
Nghe khúc ca Đèo Chẹn
Ngã ba Cò Nòi, ngã ba điểm hẹn
Ngã ba của tình yêu
Ngã ba của một thời máu lửa./.
CHU KHẮC TUYÊN