Ảnh internet
Buổi tiễn chân ngày ấy
Rộn ràng đông nghịt cổng trường
Người ra đi và người ở lại
Cách nhau một cái gạch ngang.
Em nép vai tôi thút thít mơ màng
Nói run run, hơi thở em nóng hổi
Mắt long lanh như muốn nói những điều khó nói
Em cầm bàn tay tôi áp lên má hồng em.
Chiếc mùi xoa em trao, tôi gấp ướp hương quen
Em hẹn tôi đón anh về trở lại trường thương nhớ
Mùi thơm em tỏa ra quanh tôi vấn vương quyến rũ
Vẫn không thể gần hơn, vẫn phải xa nhau thôi.
Trường Sơn mùa mưa – mưa xiên ngang cổng trời
Tôi đã đi qua mấy mùa chiến dịch
Nhìn tốp lính mới vào, đang lạ rừng lạ nước
Tôi giật mình, sao trong đó lại có em?
Hai đứa gặp nhau, ba lô nặng trên lưng
Tay em, tay tôi xoắn vào nhau như bện
Cuộc gặp nhau nơi đạn bom, không thể tin nổi được
Tôi ngửa mặt lên trời chỉ muốn khóc gào lên!
Đứng từ xa, bạn gọi với, giục bảo nhanh lên
Em và tôi, chẳng biết làm gì hơn được nữa
Hai đứa ôm nhau, súng chen vào giữa
Nước mắt lại rơi, thêm lần nữa hẹn nhau ở Trường Sơn
Rồi hai đứa nghoảnh mặt đi, sau lưng đeo nặng hơn
Lần này xa nhau cách cổng trởi vời vợi
Tôi Trường Sơn đông – em Trường Sơn tây mùa nắng mới
Muôn nẻo đường trong bom đạn, liệu có gặp lại nhau nữa không anh?
Quả đất xoay tròn, ngày thống nhất trở về có tôi và em
Nơi cổng trường năm xưa đông nghịt người tiễn chân người ra trận
Hạnh phúc ngọt ngào – đời như cổ tích
Chúng tôi dắt tay nhau bước vào trường, lòng đầy ắp yêu thương!
Nguyễn Hồng Quang
Tổ dân phố Kim Tỉnh, phường Trung Thành, TP Phổ Yên, tỉnh Thái Nguyên