Tôi lớn lên từ trong khói lửa chiến tranh
Bom đạn Mỹ gây bao đau thương, tang tóc
Cuộc sống ở hầm, những đứa trẻ sinh ra trong lòng đất
Tình nghĩa xóm làng đùm bọc, yêu thương
Không để quân thù tàn phá quê hương
Trai, gái làng tôi xung phong ra trận
Dù máu đổ, xương rơi vẫn kiên cường tay súng
Bảo vệ xóm làng, giữ Tổ quốc non sông
Phụ nữ làng tôi “Ba đảm đang”, gánh vác thay chồng
Đòn gánh cong cong gánh bao nhọc nhằn, vất vả
Tay súng, tay cày xứng danh quê hương “Hai giỏi”
Bám ruộng đồng lấp hố bom sản xuất thâm canh
Chuyện buồn, vui của làng dễ mấy ai quên
Chuyện cô gái năm xưa tiễn chồng ra trận
Ngày chiến thắng anh không trở về
Cô gái hóa vọng phu
Bên cây đa đầu làng lớp học i-tờ
Dệt con chữ thành tình yêu đất nước
Ngôi trường mới dựng lên từ hoang tàn, đổ nát
Thấm máu bao liệt sĩ, anh hùng
Có anh lính từ trận mạc trở về thổn thức nỗi lòng
Văng vẳng cung trầm trên cầu thổi sáo
Đợi chờ cô gái năm xưa dưới chân cầu giặt áo
Mòn mỏi tháng năm đã cất bước theo chồng
Đêm không điện, sáng ánh đèn măng – sông
Rộn rã làng tôi xem văn công ngồi chật sân hợp tác[1]
Vang vọng hò khoan giữa đồng chiêm bát ngát
Có cánh cò bay lả, bay la
Nhịp hò khoan, hò hụi trầm bổng ngân nga
Mái xấp, mái nhì sao mà da diết…
Ký ức về làng làm sao kể hết
Chan chứa trong tôi tình yêu làng quê tha thiết
Có buồn, vui, mất mát, đau thương
Tôi yêu đến vô cùng hai tiếng quê hương
Nguyễn Đại Duẫn
Hội viên Hội VHNT Quảng Bình
[1] Hợp tác xã