
“Xứ Cùa” là một thung lũng nhỏ nằm trên đỉnh Trường Sơn, đất đai phì nhiêu, khí hậu rất đặc trưng
Ngược đèo tôi đến với Cùa[1]
Bâng khuâng thưở ấy như vừa mới đây
Một vùng đồi núi ngất ngây
Hương rừng, hương đất cầm tay hương đời
Quanh co mấy nẻo cổng trời
Chợ Cùa nhộn nhịp dòng người bán mua
Con đường đất đỏ ngày xưa
Còn in vó ngựa phò vua xây thành
Mẹ nghèo mái lá nhà tranh
Chắt chiu khoai, sắn để dành nuôi anh
Đất này Mai Lộc chè xanh
Mai Đàn thơm, mít níu tình ngược xuôi
Đung đưa hoa nắng tiếng cười
Dáng em năm tháng chẳng nguôi ngoai lòng
Thẹn thùng dấu giữa má hồng
Tình yêu dấu giữa tấm lòng duyên quê
Lên Cùa anh chớ vội về
Rượu nồng em rót trăng khuya lên đồi.
Đà Nẵng, 9/2025
Đậu Trung Thành
[1] Vùng Cùa là tên gọi quen thuộc cho một khu vực ở huyện Cam Lộ cũ, tỉnh Quảng Trị, bao gồm hai xã Cam Chính và Cam Nghĩa, nổi tiếng với đất đai màu mỡ, khí hậu mát mẻ và các sản vật đặc trưng như tiêu, chè, mít ngọt, cùng với các di tích lịch sử như “kinh đô kháng chiến” Tân Sở. Nơi đây năm 1885, Tôn Thất Thuyết phò vua Hàm Nghi lên xây dựng thành Tân Sở thảo Hịch Cần Vương kháng Pháp.









































































