THƯƠNG THẦM
Tí tách tí tách mưa rơi
Em như bao giọt đầy vơi nỗi lòng
Thân anh hạt lúa long đong
Hắt hiu, khao khát giữa đồng chơi vơi
Xuân sang nắng ấm lên rồi
Rạo rực hạt đã nảy chồi đón Xuân
Qua bao ngày tháng gian truân
Mùa vàng trĩu hạt thương thầm giọt mưa…!
THƯƠNG VỢ
Gút đau tôi đi bằng nạng
Đôi chân khập khiểng khập khà
Nhìn trong ánh mắt của bà
Bao điều ưu tư trong đó
Cái rét cuối mùa đậm gió
Chân sưng miệng kêu nhăn nhó
Đêm nay thổn thức không ngủ
Lòng bà trăn trở không yên
Căn bệnh ngày dài buồn thêm
Bà lo thuốc men cơm cháo
Hôm qua nắng về tạnh ráo
Cơn đau đã đỡ bớt rồi
Tôi thương bà lắm bà ơi
Vì tôi làm bà phải khổ
Đêm đêm thao thức trăn trở
Sáng ra trăm việc lo toan
Thôi nay tôi chẳng có ham
“Bai bai” với anh chàng tửu
Gút hết bình yên giấc ngủ
Tôi – bà tình mãi dài thêm
LÒNG MẸ
Mẹ ngồi đan áo cho con
Trăng già rồi đến trăng non còn ngồi
Đan vào nỗi nhớ xa xôi
Mẹ đan bằng cả đầy vơi nỗi lòng
Gửi con người lính biên phòng
Áo này con mặc ấm lòng tuần tra
Tấm áo mẹ gửi làm quà
Bao la lòng mẹ thiết tha ân tình
Cho con vững bước quân hành
Cầm chắc tay súng giữ gìn biên cương
Tấm lòng người mẹ hậu phương
Gửi con chiến sĩ dặm trường xa xôi
Thương yêu con mặc áo rồi
Như đang mặc cả đất trời nước non
Nguyễn Đại Duẫn
Tiểu khu 5, thị trấn Quán Hàu, huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình