Ảnh internet
Năm mươi năm trước, các O[i] xinh đẹp lắm
Mười tám đôi mươi, sức sống dâng tràn
Nụ cười tươi, mặc trên bom dưới đạn
Tiếng hát quê hương, hát dịu ngọt nồng nàn
Đua với cướp trời, con ma, thần sấm
Nổi những cung đường, uốn dẻo tránh bom
Cái chết cận kề, vẫn nụ cười tươi thắm
Ơi những nụ cười, tươi lắm đến hôm nay
Năm mươi năm trước các O xinh đẹp lắm
Những bông hoa, không sợ đạn dập vùi
Ươm mầm xanh,các nẻo đường ra trận
Cho các anh niềm hy vọng tràn đầy
Những thiên thần , bé nhỏ trong tay
Lấp hố bom, đặc dày khỏi lửa
Ơi cô thanh niên xung phong bé nhỏ
Bỗng trở thành huyền thoại Nữ Oa[ii]
Ảnh: ĐST
Sau năm mươi năm, được gặp các O
Tuổi đã già, nhưng vẫn ngời mắt sáng
Vẫn điệu múa mở đường, theo năm tháng
Vẫn tươi như hoa, nở những nụ cười
Ơi những trái tim trẻ mãi, không già
Vẫn duyên dáng, vui cùng con cháu
Với đồng đội, vẫn râm ran ngày tháng
Suốt cuộc đời, điệp khúc bản tình ca
Phạm Lộc[iii]
[i] Các cô, từ địa phương
[ii] Câu chuyện về Nữ Oa vá trời như sau: “Ở trên thiên cung, thủy thần Cộng Công làm phản đem quân thiên ma đánh thiên giới. Hỏa thần Chúc Dung bèn đem quân ra đánh, cuối cùng đã dẹp được loạn tặc. Cộng Công đã bị Chúc Dung đánh bại, Cộng Công đụng vào vách Bất Chu Sơn ở phía tây. Núi này vốn là một cây trụ chống trời, đã bị Cộng Công húc làm gãy. Trụ trời bị gãy sụp, nước của thiên hà rơi xuống trần gian. Nhìn thấy cảnh nước sôi lửa bỏng, Nữ Oa thương tâm không nỡ nhìn nhân dân lâm vào cảnh cực khổ, bà bèn quyết tâm vá lại bầu trời. Nữ Oa đã bay lên khắp nơi thiên, tìm đá ngũ sắc để vá trời. Sau khi đã tìm đủ viên đá ngũ sắc, bà đã lấy đá ngũ sắc vá lại bầu trời. Nhưng Bất Chu Sơn đã bị đổ, bầu trời thiếu đi chân chống nên Nữ Oa đã dùng 1 chân của Thần Ngao để làm trụ chống trời. Từ lúc đó nước trên thiên cung không còn chảy xuống trần gian gây họa dân chúng.
[iii] Tác giả là bộ đội nhập ngũ 1971. Vợ là TNXP nhập ngũ 1972. Hai người yêu nhau trong trong chiến tranh, cưới nhay năm 1977. Hiện nay có 4 con, 7 cháu nộ, ngoại