Ấy là lúc dải biên thùy lặng lẽ
Những đồi sim choàng sương sớm lặng im
Những cánh rừng và con suối xanh êm
Bình yên ngủ trong giấc nồng chung thủy
Chính lúc đó súng bên kia chợt nổ
Kèn sừng dê ran đục một khoảng trời
Lũ “sơn cước” thọc lưỡi lê sắc lạnh
Và biển người, xe pháo ào sang
Chốt tiền tiêu bừng giây phút bàng hoàng
Thôn nữ áo chàm vấn nhanh mái tóc
Tất cả bật lê bám mỏm đồi đá trọc
Từng bụi sim che chắn, đợi quân thù
Tĩnh Túc, Hòa An súng đã nổ rền
Khánh Khê, Đồng Đăng kiên cường giữ đất
Móng Cái, Bình Liêu kiên cường bất khuất
Vị Xuyên, Cam Đường chặn cơn lũ cuồng phong
Những rừng sim chưa kịp tím chờ mong
Đã tơi tả đỏ máu người chiến sĩ
Họ đã vượt Trường Sơn qua ngàn ngày đánh Mỹ
Vội về đây và nằm lại với đất này
Xin thắp lên khắp dải biên thùy
Những ngọn nến, nén hương bên cành sim tím
Xin đừng quên có một thời như thế
Mỗi cột mốc đường biên nhuộm đỏ máu các anh hùng.
Việt Phát